Hệ Thống Truy Linh

Hệ Thống Truy Linh

Cập nhật: 22/06/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 58
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Hệ thống
Nữ Cường
Nữ Phụ
Xuyên Nhanh
     
     

“Ây dô! Đây chẳng phải hầu gái bé bỏng của Lăng Thiếu sao?” - Triệu Tiểu Oanh len qua đám đông vào nhà vệ sinh, bước thẳng về phía Lăng Thần, miệng còn không quên nói mấy câu chế nhạo khiến Lăng Thần sôi máu. - “Sao lại bị lột sạch ra thế này?”

Triệu Tiểu Oanh vừa nói vừa đưa tay vuốt ve khuôn mặt bị đánh bầm dập của Tạ Dao Dao. Nói là vuốt ve nhưng hình như cô ta toàn cố ý động vào miệng vết thương, tiện thế ấn mạnh vài cái. Tạ Dao Dao sợ hãi nấp đằng sau Viên Triệt, nhìn Triệu Tiểu Oanh bằng ánh mắt kiêng dè.

Tại sao lại nấp sau lưng nam phụ? Còn phải hỏi sao, Viên Triệt là đối tượng của Triệu Tiểu Oanh, nấp sau lưng Viên Triệt mới có thể thoát khỏi móng vuốt của cô ta chứ.

Bạch Miên cũng bước vào, phối hợp diễn kịch cùng Triệu Tiểu Oanh. Cô đưa mắt nhìn đám đàn em trong góc, cười nhẹ một tiếng rồi bước tới trước mặt họ, ân cần xoa đầu một đứa trong đám: “Ôi… sao lại bị thương thành thế này, không phải chị đã nhắc rồi sao? Không được động vào tiểu tình nhân của Lăng thiếu. Thiếu phu nhân tương lai của Lăng gia không phải ai cũng động vào được đâu.

Bạch Miên cố tình nhấn mạnh ba chữ “thiếu phu nhân” kia khiến mọi người xung quanh ồ lên. Lăng gia là danh môn vọng tộc, lại đứng nhất nhì trong giới kinh doanh. Được làm thiếu phu nhân, tương lai chẳng phải sẽ nắm gần hết mọi chuyện của Lăng gia sao. Lúc này không ít cô gái yêu thích Lăng Thần đang ở bên ngoài, nghe câu vừa rồi của Bạch Miên, tất cả đều oán giận nhìn chằm chằm Tạ Dao Dao.

Hiển nhiên là vì ghen tị, Tạ Dao Dao chỉ là con gái công ty sắp phá sản, bọn họ toàn là thiên kim của ông trùm có tiếng trong giới thượng lưu. Tại sao Tạ Dao Dao thì được, còn bọn họ thì không? Lòng ghen tị của con gái rất đáng sợ. Bạch Miên trước mặt thì giả bộ đứng về phía Tạ Dao Dao với Lăng Thần, sau lưng thì công kích, xúi giục đám fan nữ của anh ta.

Lăng thiếu của chúng ta lúc này không còn để ý trời đất gì nữa, anh ta bế thốc Tạ Dao Dao lên, chẳng thèm kiêng dè gì mà bước nhanh về ký túc xá của F4. Lúc đi còn không quên buông lời cảnh cáo Triệu Tiểu Oanh: “Triệu tiểu thư nhanh như vậy mà đã quên rồi nhỉ, đừng để tôi gửi đồ nhắc nhở chuyện hôm ở trên núi.

Triệu Tiểu Oanh tái mặt, không nói thêm câu gì, rõ ràng là đang sợ Lăng Thần tung clip 18+ của cô ta lên mạng. Bạch Miên biết ý, chậm rãi đi tới vỗ nhẹ vào vai cô ta: “Hắn không cười được lâu đâu! Cuộn phim cứ giao cho tôi.

Nghe lời này, Triệu Tiểu Oanh mới có chút yên tâm, chỉ là trong lòng vẫn trào lên một cơn sóng phẫn nộ.

Sau vụ việc ngày hôm đó, diễn đàn trong trường sôi sục vô cùng. Bức ảnh chụp ở thư viện, Bạch Miên đã nặc danh gửi cho một fan nữ của Lăng Thần, ngay lập tức, bức ảnh đã được chia sẻ rộng rãi trên mạng. Vô số người xông vào chửi mắng Tạ Dao Dao vô liêm sỉ, tâm tư thâm sâu, quyến rũ nam thần của bọn họ. Lăng Thần cuối cùng đành phải công bố Tạ Dao Dao là bạn gái mới tạm ổn làn sóng trên diễn đàn, nhưng đám fan nữ vẫn không dừng lại.

Bạch Miên để ý thấy gần đây Tạ Dao Dao rất hay tới tìm Đàm Phong liền đi hóng hớt xem có chuyện gì. Đàm Phong cũng chẳng giấu giếm, kể hết cho em gái nghe. Đại khái Tạ Dao Dao có hai việc, thứ nhất là mong F4 làm hòa, trở lại như xưa.

“Diễn kịch cũng hay thật!

Nữ chính nào phải kẻ tâm hồn thánh thiện như nguyên tác. Còn dám tới vay tiền Đàm Phong để cứu cái công ty sắp không cầm cự được của cha mình. Công nhận cũng mặt dày thật đấy.

Trong nguyên tác, Lăng Thần sau khi biết công ty nhà Tạ Dao Dao đang gặp vấn đề nan giải, anh ta liền nhờ bạn thân Đàm Phong của mình liên hệ với công ty con của Đàm gia, tiến hành hợp tác với công ty của ông Tạ, không quan tâm tới bất kỳ rủi ro hay lợi nhuận gì cả. Tại sao Lăng Thần không tự mình ra tay? Lý do đương nhiên là vì ông bà Lăng không thích Tạ Dao Dao, hơn nữa tập đoàn Lăng thị hoàn toàn không liên quan tới lĩnh vực mà công ty ông Tạ kinh doanh. Hiện giờ chỉ cần không để Đàm gia nhúng tay vào việc này là được.

Chỉ có điều, Tạ Dao Dao tại sao không trực tiếp lật mặt, cần gì mất công diễn kịch trước mặt đám vương tử nam viên như vậy? Cô ta được cái gì chứ? Cô đại khái đã đoán ra mọi chuyện, nhưng mà nên xác định lại một lần nữa thì hơn.

“Anh cho cô ta vay bao nhiêu tiền rồi?” - Bạch Miên ngồi trong căn tin trường học, vừa uống súp vừa nhìn Đàm Phong ở phía đối diện, tùy tiện hỏi một câu. Công ty đang gặp vấn đề, chắc nữ chính mượn một món tiền không nhỏ đâu nhỉ. Phải đến mượn cả Đàm Phong thì chắc cũng đã mượn cả ba thành viên kia của F4 rồi, có lẽ số tiền không nhỏ đâu.

Đàm Phong sắc mặt không đổi, thong thả nhai miếng thịt bò rồi đáp: “Cũng không nhiều, có hai mươi vạn thôi.

Bạch Miên nghe xong thì suýt sặc. Cô vốn không để tiền tài vào mắt nên lý do sặc không phải vì số lượng tiền mà là vì cái câu “cũng không nhiều” của Đàm Phong. Hai mươi vạn không phải con số nhỏ, nhưng theo giọng điệu kia thì cũng đủ thấy con nhà tài phiệt giàu tới mức nào. Đem hai mươi vạn đi cho vay nhanh thế, chắc tiền tiêu vặt của anh em Đàm Tố Nhi ít nhất cũng trên triệu.

Giờ ăn trưa kết thúc, tất cả đều nhanh nhẹn trở vào lớp. Nguyên chủ học lớp 12A4, chẳng biết tác giả sắp xếp thế nào lại “trùng hợp” học cùng với nam nữ chính. Không chỉ cùng lớp, đến chỗ ngồi cũng ngay phía trên hai người bọn họ. Ba vương tử kia lấy nữ chính làm tâm, ngồi ngay xung quanh.

Bạch Miên ngán ngẩm dựa vào thành ghế, nghe đôi uyên ương kia ríu ra ríu rít trong giờ. Chả biết nam nữ chính học hành kiểu gì, lần nào thi cũng xếp nhất nhì trong lớp, Đàm Phong và hai tên kia ở trong top 10. Còn nguyên chủ...

. đứng thứ hai từ cuối lên. Cái này cũng bất công quá đi mất! Đàm Tố Nhi không lo học hành, bị xếp cuối thì cô có thể hiểu. Nhưng nam nữ chính bọn họ tiết nào cũng trêu ghẹo nhau trong lớp, tại sao lại đứng thứ nhất?

"Tay em đúng là mịn thật đấy, mấy thiên kim trong giới thượng lưu còn sợ không bì nổi.

"

"Lăng thiếu, buông ra đi, thầy nhìn thấy bây giờ!

"

"Cứ không buông đấy, thầy nhìn thấy thì sao? Anh phải để cho mọi người thấy Tạ Dao Dao là bạn gái của Lăng Thần!

"

"Buông ra đi, mấy người xung quanh bắt đầu để ý sang rồi!

"

Bạch Miên thật sự không thể chịu nổi được nữa, cô xoay người xuống, lạnh lùng cảnh cáo hai người họ: "Ồn ào quá.

"

Nữ chính thấy vậy liền mặt mũi đỏ bừng hết, cô ta cúi gằm mặt không nói. Nam chính thì chỉ cười cười đáp lại, còn chưa nói câu gì thì bạn thân nữ chính chen mồm vào, giọng đầy mỉa mai: "Trời ơi, Đàm tiểu thư mà cũng muốn tập trung vào bài học sao? Lẽ nào trời hôm nay mưa to?"

Hết cách, Bạch Miên đành âm thầm sử dụng linh lực, hất tung chiếc ghế của cái đứa lắm mồm kia, lớp học đang yên lặng bỗng "bịch" một tiếng. Thầy giáo đang hăng say giảng bài, linh hồn dường như sắp hòa quyện cùng với bài văn, đột ngột tiếng động kia làm giật mình. Cả lớp cũng đổ dồn về, nhìn chằm chằm cô gái kia.

"Trò đang làm cái gì thế? Ra khỏi lớp ngay cho tôi!

" - Thầy giáo đầu hói tức giận hét lên, một lời không hợp liền đuổi ra ngoài. Nạn nhân chọc giận Bạch Miên biết cãi không được, đành ấm ức ra khỏi lớp, đi đến cửa còn dừng lại, tặng cho Bạch Miên một ánh nhìn giết người.

Đan Đan trong suốt giờ học vô cùng ngoan ngoãn, thấy bên này có biến liền nhảy ra hóng hớt, tiện thể trêu chọc Bạch Miên mấy câu: [Ký chủ! chơi vậy là xấu lắm, lần sau đừng vậy nha, kẻo người ta ghi hận đấy.

]

"Im miệng đi, ngươi cũng lắm miệng quá đấy, ta gần bốn vạn tuổi cũng chưa từng gặp kẻ nào phiền phức như ngươi.

" - Bạch Miên chậm rãi nhả ra một câu khiến Đan Đan tổn thương sâu sắc trong lòng. Nó úp mặt vào cuốn sách, giận dỗi đấm đấm mấy cái. Bản thân nó cũng chưa từng gặp ký chủ nào độc mồm độc miệng như này. Mấy đứa bạn bè trong hệ thống của nó đều có ký chủ thân thiện, đáng yêu, chắc chỉ có nó là bị trung tâm ghét bỏ, giao cho một người nhạt nhẽo thế này.

Buổi học kéo dài mấy tiếng cuối cùng cũng kết thúc, khi Bạch Miên về phòng cũng là lúc trời đã sẩm tối. Mục Thanh Hy tựa như vợ hiền, ở nhà chăm lo cơm nước cho cô, thấy cô trở về liền sáp tới xách đồ giúp. Hmm.

.

. nhưng mà kiểu ví dụ này hơi không đúng cho lắm, nhưng mà cũng giống thật.

Mấy hôm Bạch Miên lên lớp, Mục Thanh Hy đều ngoan ngoãn ở yên trong phòng, thu dọn phòng ốc, giặt quần áo, còn chuẩn bị cơm tối. Tính ra thì cũng không cần cơm tối, căn tin của trường mở 24/24, chỉ là cậu ta thích tự mình nấu cơm cho cô thôi. Bạch Miên liếc mắt nhìn cậu ta rồi hỏi một câu: "Có muốn ra ngoài đi dạo buổi tối không?"

Thanh Hy hơi ngạc nhiên sau đó gật đầu.

Thực ra, Bạch Miên làm vậy cũng bởi vì Đan Đan suốt ngày than ngắn thở dài, nên cô mới gọi hắn cùng đi dạo, tiện thể bồi dưỡng tình cảm, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ. Nhân loại đúng là phiền phức, yêu đương làm cái gì, trực tiếp cưới không phải là được rồi sao? Con bé Đàm Tố Nhi kia cũng độc ác quá rồi, đòi gì không đòi lại đi đòi tình yêu, nhưng cũng không thể trách nó được, thiếu nữ mơ mộng một chút là bình thường, có lẽ sang thế giới khác sẽ đỡ hơn.

Trời hôm nay không tốt cho lắm, mây đen đầy trời, chẳng đẹp chút nào. Nhưng Bạch Miên vẫn kéo Mục Thanh Hy ra ngoài đi dạo, nói là phải làm, đi dạo thì cần gì trời đẹp hay không, cứ đi cho khuây khỏa là được rồi. Qua mấy con phố đông đúc, Bạch Miên bắt đầu chán ngán, cô nhìn đồng hồ trên tay, thấy mới gần bảy giờ, không khỏi chép miệng một cái. Cô quay đầu nhìn Mục Thanh Hy, trực tiếp hỏi: "Cậu mệt chưa, chúng ta về ký túc xá đi, tôi còn phải làm bài tập nữa.

"

Đan Đan bất lực vô cùng, theo lý mà nói thì gừng càng già phải càng cay, ký chủ của nó thì càng già càng nhạt nhẽo. Hẹn hò phiên bản của khúc gỗ à? Gặp trường hợp này đừng nói là Mục Thanh Hy, đến cả con mèo như nó cũng muốn đá cho ký chủ mấy cái rồi. Bảo người ta ra ngoài đi dạo cho khuây khỏa, rồi lại giục người ta về sớm? Thế thì thà đừng có bảo còn hơn!