Thiên Vũ hớn hở chạy vào nhà ,
cặp tiện tay quăng trên ghế ,
túm lấy Giang Thiên ,
lay mạnh ,
liền mồm nói :
- Sau khi trở về phải đi đến đó !
Nhất định phải đến đó !
Bằng mọi giá phải đến đó !
Phải...
.
- Thôi ngay !
- Giang Thiên lạnh giọng gắt lên .
- Em có mau buông ra không hả ?Vết thương chưa lành bị em làm nặng thêm !
- Quên ,
quên mất anh đang bị thương !
- Thiên Vũ cười khì thả tay .
Nhưng ngay sau đó dí sát mặt Giang Thiên tuyên bố .
- Chúng ta nhất định phải đến đó !
- Rốt cuộc là em muốn đến đâu ?- Giang Thiên hỏi .
Cứ đến đó ,
đến đó dù thông minh cỡ nào cậu cũng chẳng biết được .
- Hể ?Anh giỏi vậy mà không biết sao ?Hiazz đúng là không có ai hoàn hảo mà .
Đây nè ,
sự kiện đang nổi nhất hiện nay !
- Thiên Vũ giơ ra một tấm poster mới toanh .
- Suối nước nóng mùa xuân ?Núi Ngự Long ?
- Phải !
Đây là suối nước nóng mới mở gần đây ,
nổi tiếng với những suối nước nóng tự nhiên ngoài trời ,
không chỉ thế còn có những cây hoa anh đào đẹp rực rỡ .
.
.
Khung cảnh nơi đó thật sự rất đẹp !
Nhìn cậu em trai vừa nói vừa lộ vẻ mặt lấp lánh vì sao ,
Giang Thiên cảm thấy nổi da gà .
- Em từ khi nào lại có hứng thú với mấy cái này vậy hả ?
- Ngày hôm nay !
Ngọc Uyển nói ước gì được đến đó một lần hơn nữa nghe nói trong tuần tới là thời kì hoa anh đào nở đẹp nhất !
- Biết ngay mà !
- Giang Thiên vuốt mặt nói .
Không thể nào mà em trai cậu bỗng dưng thích thú với nơi này được ,
lúc ba mẹ đi ,
rủ đến năn nỉ còn không sao dời chân Thiên Vũ ra khỏi nhà .
- Chúng ta nhất định phải đến đây !
Em hứa với Ngọc Uyển sẽ đưa cậu ấy đến đây rồi !
Nhưng mà nghe nói muốn đặt phòng ở suối nước nóng này rất khó !
- Thiên Vũ ảo não nói .
- Đưa anh xem !
- Giang Thiên đoạt lấy poster trên tay cậu ,
tìm xem còn thông tin nào khác không .
Giang Thiên nhìn thiết kế tâm post thấy quen quen .
- Đây chẳng phải là.
.
.
Sau đó .
.
.
Tại căn hộ của Minh Nhạc ,
anh chàng tay vừa cầm viết ghi những nốt nhạc rồi thử trên đàn piano ,
vừa lắng nghe hai vị khách bất ngờ nói .
- Vậy tóm lại là các cậu muốn đặt trước phòng ở đó phải không ?
- Ừ .
Sau khi từ Anh về thì mới tới đó được ,
lại sợ lúc đó không còn phòng mà thôi !
- Tớ sẽ liên lạc với quản lí ,
à mà định đi mấy người ?Sao không rủ cả Lam Thanh và mấy cậu ấy nữa !
Tớ nghĩ họ sẽ rất vui đó !
Hai anh em nhìn nhau rồi Giang Thiên nói :
- Tớ sẽ liên lạc hỏi xem !
- Em không biết suối nước nóng đó là của nhà anh Minh Nhạc đó !
Tưởng nhà ảnh chỉ để ý đến âm nhạc thôi chứ !
- Đứng trong thang máy ,
Thiên Vũ nói ra sự ngạc nhiên của mình .
- Quà sinh nhật của ba Minh Nhạc tặng mẹ cậu ấy ,
ban đầu chỉ là dự định xây riêng để thỉnh thoảng đến đó thư giãn thôi nhưng sau đó ,
mẹ Minh Nhạc lại muốn để cho tất cả mọi người được đến đó !
- Giang Thiên nói .
Cậu là lúc thấy tấm poster đó ở nhà Minh Nhạc nên mới biết .
- Thôi ,
miễn sao đặt được phòng là được ,
em phải mau chóng đến nói với Ngọc Uyển đã !
Hai anh em lên xe đến cửa hàng bánh của nhà Khả Vi ,
hai chị em đang phụ bán hàng .
- Ngọc Uyển !
- Thiên Vũ vội vàng ra khỏi xe chạy nhanh đến bên Ngọc Uyển nói .
- Tớ đặt được chỗ rồi !
Chúng ta có thể đến đó chơi !
- Thật không ?- Ngọc Uyển ngạc nhiên ,
cô bé không nghĩ là được vì nghe nói nơi đó dù chỉ mới mở nhưng có rất đông khách .
- Thật !
- Đến đâu vậy ?- Khả Vi đặt khay bánh vào tủ kính hỏi .
- Đến suối nước nóng mùa xuân !
Nghỉ tết tới tận hai tuần nên bọn em muốn đến đó !
Chị cũng đi cùng nha !
- Được sao ?
- Chuyện này khỏi lo !
Dù sao cũng tính rủ mấy anh kia cùng đi !
- Thiên Vũ gật mạnh đầu nói .
- A ,
phải rồi !
Thiên Vũ ngó quanh ,
Giang Thiên đâu mất rồi ?
- Tìm anh sao ?- Giang Thiên cốc đầu cậu một cái .
Mới dừng lại đã chẳng thấy tâm hơi cậu đâu .
- Ui đau !
- Thiên Vũ ôm đầu nhăn mặt .
- Thế nói xong chưa ?
- Xong rồi !
Hay anh đến nói với Lam Thanh đi !
Giang Thiên im lặng một lúc nói :
- Để Khả Vi nói là được rồi !
- Vẫn là anh đi nói tốt hơn !
Bây giờ tôi vẫn còn phải trông cửa hàng mà Lam Thanh thì chiều nay sẽ về nội ,
mà điện thoại thì chẳng biết có gọi được hay không !
Nếu bây giờ đi có lẽ vẫn còn kịp .
- Khả Vi nói .
- Sáng nay tôi mới gặp cô ấy đi mua đồ mà !
- Giang Thiên nhướng mày ngạc nhiên .
- Đó là mua đem về nội đó !
- Lát nữa anh sẽ quay lại đón em sau !
- Giang Thiên dặn Thiên Vũ rồi nhanh chóng lên xe rời đi .
Đỗ xe gần nhà Lam Thanh ,
Giang Thiên ấn chuông cửa nhưng không nghe thấy tiếng ai đáp lại .
Chẳng lẽ đi rồi ?Giang Thiên thử nhấn thêm vài lần nữa ,
lúc này mới nghe một giọng nam đáp lại :
- Đến đây !
Ấn nữa là hư chuông mất !
Gia Ngạo vừa mở cửa ra đã nhìn thấy ngay mặt lạnh của Giang Thiên ,
ánh mắt không mấy thiện cảm của cậu khiến anh hơi ngại ,
gượng cười hỏi :
- Không biết cậu đến có chuyện gì ?
- Lam Thanh đâu ?
- A .
Hóa ra là tìm Lam Thanh ,
cậu chờ một chút ,
tôi vào gọi em ấy ra !
Nói là đi liền ,
Gia Ngạo nhanh chóng đi gọi Lam Thanh ,
đứng bên Giang Thiên một lúc mà thấy áp lực ghê ,
Gia Ngạo tự hỏi có phải cậu ghét anh không mà sao ánh mắt tỏ ra khó chịu thế !
Giang Thiên đứng đợi một lát ,
Lam Thanh miệng ngậm miếng bánh lớn ,
lon ton chạy ra vừa ăn vừa hỏi :
- A.
.
.
iếm.
.
.
ôi.
.
.
àm.
.
.
ì ?
- Ăn xong rồi nói !
Lam Thanh gật đầu vài cái ,
nhét hết bánh vào mẹ nhai nuốt một lần rồi hỏi lại :
- Kiếm tôi có việc gì sao ?
- Muốn đi suối nước nóng không ?
- Hả ?- Lam Thanh mở to mắt tròn xoe nhìn cậu .
- Không đi thì thôi !
- Giang Thiên lập tức xoay người rời đi .
- Ấy .
Tôi đã nói gì đâu !
- Lam Thanh vội kéo tay cậu lại .
- Thế có đi không ?- Giang Thiên không kiên nhẫn hỏi .
- Miễn phí ?
Giang Thiên gật một cái .
- Có chỗ ở đàng hoàng ?
Gật thêm cái nữa .
- Có đồ ăn ngon ?
Gật .
- Vậy còn.
.
.
- Cô muốn có gì thì có cái đó !
Giờ đi không ?
- Đi !
Đương nhiên là đi !
Người ta nói của chùa mà không nhận là phạm tội mà !
- Lam Thanh vội vàng hỏi .
- Nhưng mà khi nào ?
- Mùng bốn tết !
Lúc đó tôi sẽ qua đón !
- Được !
Etou vậy tôi mang thêm người được không ?
- Ai ?- Giang Thiên híp mắt hỏi .
- Anh Gia Ngạo !
Được không ?
Giang Thiên giật mạnh tay ra ,
xoay người lạnh giọng nói :
- Tùy cô !
- Rồi bỏ đi thẳng thừng .
- Vậy là có cho không ?- Lam Thanh đứng một chỗ ngh vấn .
Giang Thiên hậm hực lái xe về ,
cất xe vào gara ,
rời khỏi gara ,
đi trên đường lát đá ,
vừa đi vừa đá chân như con nít giận dỗi :
- Đi cùng ,
đi cùng cái đầu cô !
Chân đá trúng một cục đá dưới đất mà không biết ,
cục đá bây thành một vòng cung tuyệt đẹp đáp ngay trên đầu bác làm vườn đang tỉa cây .
Bác ấy ôm đau đáng thương nhìn cậu :
- Thiếu gia ,
tôi đã làm gì sai mà cậu ném đá tôi vậy ?
- Không phải tôi ném !
- Ở đây chỉ có tôi và cậu không phải cậu chẳng lẽ là tôi .
.
.
Ơ thiếu gia tôi nói chưa xong mà.
.
.
Thiếu gia !
Mặc cho tiếng gọi vô vọng của bác làm vườn ,
Giang Thiên càng đi xa .
**********************************
Chap tiếp theo : Suối nước nóng mùa xuân .
Điều thú vị gì đang chờ họ phía trước ?
Quà trung thu cho độc giả nha .
Mọi người trung thu vui vẻ !