Linh Trù Làm Ruộng Những Năm 60

Linh Trù Làm Ruộng Những Năm 60

Cập nhật: 29/12/2024
Tác giả: Hiểu Xuân Hoa
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 3,272
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Huyền Huyễn
Xuyên Không
Tiểu thuyết
Hiện Đại
Điền Văn
Dị Năng
     
     

"Đồng chí Chu, con cá này bắt ở trong suối, thịt non mịn, một lát anh ăn nhiều một chút nhé!

"

Không phải cô khoe khoang, mặc dù con cá này không có linh khí nhưng khi chế biến dùng hết tám phần bản lĩnh làm đầu bếp của Đường Thanh Thanh, cho dù chưa nấu đã tỏa ra mùi thơm. Chờ sau khi hấp trong nồi thì mùi vị sẽ càng đậm đà hơn.

"Ừm, vừa nhìn đã thấy Thanh Thanh nấu ngon...

.

" Chu Lục Hàn nghiêm mặt khen ngợi.

Anh nhớ Lý Mẫn Tư từng nói các cô gái đều thích những đồng chí nam ngọt ngào. Mặc dù trước kia anh chưa từng nói những lời này, nhưng thân là người có năng lực học tập mạnh nhất trong quân đội, Chu Lục Hàn cảm thấy không thành vấn đề.

Anh vô cùng tự tin, nghiêm mặt nhớ lại câu thơ hay trước kia đã nghe, sau đó đọc lên.

Đáng tiếc Đường Thanh Thanh không hề có cảm giác được khen.

Nếu không phải hai người vẫn chưa thân, Đường Thanh Thanh đã bảo anh ngậm miệng, đúng là xấu hổ.

"Đồng chí Chu cảm thấy ăn ngon thì một lát ăn nhiều một chút, tôi đi sân sau nấu ăn, anh ngồi ở đây một lát đi.

"

Chu Lục Hàn đến bất ngờ, trong nhà Đường Thanh Thanh ngoại trừ cá chỉ còn lại rau xanh ở sân sau, những loại khác vừa mới trồng vẫn chưa trưởng thành.

Rau xanh này thấm đẫm linh khí, dùng móng tay bấm nhẹ có thể cảm nhận được chất lỏng chảy ra. Bỗng nhiên cô lại không muốn cho Chu Lục Hàn ăn nữa.

Không thì làm cái khác cho anh ta ăn?

Đường Thanh Thanh vừa bóp thức ăn vừa nghĩ lung tung.

Đột nhiên cô nhìn vườn rau trước mặt, cảm thấy không đúng.

Lại cẩn thận dùng linh khí kiểm tra, cô há to mồm kinh ngạc.

Đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ vừa rồi khi cô không chú ý đã hấp thu viên linh khí rồi?

Đường Thanh Thanh mờ mịt.

Rõ ràng vừa rồi lúc ở phòng bếp kiểm tra linh khí trong cơ thể, mặc dù linh khí không đến mức cạn kiệt nhưng đã hao phí mất một phần ba. Sao bây giờ mới đi đến sân sau hái rau thì linh khí lại tràn đầy thế này.

.

.

Phải biết linh khí không phát triển được, thể chất của Đường Thanh Thanh cũng không thể tự động hấp thu linh khí.

Cô hái rau xong xuôi, vừa đi vào nhà vừa nghĩ lại, hôm nay và mọi hôm vẫn như nhau, không có gì.

.

. Không đúng, đúng là khác với trước kia, hôm nay có người ngoài vào nhà - Chu Lục Hàn.

Chẳng lẽ anh có vấn đề?

Đường Thanh Thanh hơi khó hiểu, quyết định thử anh một phen.

Sau khi quay về phòng, cô kiếm cớ để Chu Lục Hàn đến giúp đỡ, một lát thì giúp bóp rau, một lát giúp đưa đĩa, một lát lại bảo anh đi nhóm nữa.

Sai anh làm việc một phen.

Nhưng.

.

. Cô vẫn không phát hiện Chu Lục Hàn có gì khác biệt.

Chẳng lẽ cô đoán sai sao?

Đường Thanh Thanh cảm thấy mất mác bảo anh đi ra: "Anh đi sân trước rửa cái này đi, xong rồi chúng ta có thể ăn cơm.

"

"Ừm!

" Chu Lục Hàn rất vui vẻ, anh không cảm thấy Đường Thanh Thanh sai bảo anh làm việc có gì không đúng.

Anh nhớ năm đó khi chị thử thách anh rể là bảo anh rể giúp làm việc nhà, qua một thời gian sau, chị đã đồng ý gả cho anh rể.

Anh không biết Thanh Thanh có hài lòng về hành động vừa rồi của anh không, dường như lúc anh nhóm lửa không khống chế tốt ngọn lửa.

Chu Lục Hàn hơi thấp thỏm, sớm biết vậy anh nên học kinh nghiệm từ đồng đội, hoặc là học cách nhóm lửa.

"Anh ở trong sân làm gì? Thức ăn đã làm xong rồi, mau đến đây ăn cơm đi.

" Không hiểu sao lúc này tâm trạng của Đường Thanh Thanh đã khá hơn.

Chu Lục Hàn thấy tâm trạng của cô không tệ, nghĩ là cô hài lòng với biểu hiện của mình, anh trở nên phấn khởi giống như con chó được ăn xương vậy.

Anh vội đi đến trước bàn cơm, giúp Đường Thanh Thanh bưng thức ăn bày bát.

Quả nhiên, khi Chu Lục Hàn đến gần, khi nãy linh khí còn lắng lại bây giờ bắt đầu dịch chuyển, không cần Đường Thanh Thanh làm gì cả, đột nhiên linh khí tăng nhanh, tự nhiên bắt đầu chữa trị thân thể.

Đường Thanh Thanh tò mò nhìn Chu Lục Hàn, rốt cuộc người này có thể chất thế nào mà lại có tác dụng dẫn linh khí.

Quan trọng là: Trước đây cô chưa từng nghe qua về thể chất này.

"Thanh Thanh, trên mặt anh có gì sao?"

Chu Lục Hàn thấy Đường Thanh Thanh ngơ ngác nhìn mình, anh khó hiểu, chẳng lẽ vừa rồi khi nhóm lửa có tro dính lên mặt?

Đường Thanh Thanh giật mình hoàn hồn, vội thu tầm mắt lại, lúng túng không nói gì cả, bưng bát cơm lên ăn.