Linh Trù Làm Ruộng Những Năm 60

Linh Trù Làm Ruộng Những Năm 60

Cập nhật: 29/12/2024
Tác giả: Hiểu Xuân Hoa
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 3,295
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Huyền Huyễn
Xuyên Không
Tiểu thuyết
Hiện Đại
Điền Văn
Dị Năng
     
     

"Ngọc Mai, nếu chị làm xong quả ớt thì dùng chày giã mềm đi. Bên Thanh Thanh không vội, dù sao chúng ta chỉ có một chiếc chày.

"

"Ừm, vậy chị làm trước, tránh cho một lát tập hợp lại sẽ sặc chết người.

" Thím Đường không tìm Đường Thanh Thanh nói chuyện nữa, bà ngồi xuống vị trí cũ bắt đầu làm việc.

Đường Thanh Thanh cũng thở dài một hơi.

Mặc dù bây giờ cô không bài xích Chu Lục Hàn thì đó cũng vì linh khí, cô không nghĩ sâu đến thế đâu.

Bận rộn đến trưa, cuối cùng Đường Thanh Thanh đã làm xong hai bình tương ớt nhỏ.

Cô cẩn thận để tương lên kệ nhà kho, sau đó chuẩn bị đi cho thỏ ăn.

Lúc trước con thỏ mẹ sinh ra ba con thỏ con, chúng đều có lông trắng nhìn vô cùng đáng yêu, Đường Thanh Thanh rất thích, thỉnh thoảng còn hào phóng lấy linh thái cho bọn chúng ăn.

Xem thỏ xong, cô lại đến vườn rau ở sân sau ngó một phen, nhìn xem vườn rau có mọc cỏ dại, có sâu hay chim nhỏ không.

Mặc dù rau này không trồng ở nơi linh thổ thật sự nhưng bị viên linh khí thấm lâu dài, lá rau mọc ở đây đều ngon hơn nơi khác.

Chuyện đó không chỉ động vật trong nhà biết mà chim non trong rừng cũng biết.

Ban đầu, Đường Thanh Thanh còn dựa theo chị Hai Tần nói làm bù nhìn, nhưng con chim quỷ quái này thử mấy lần đều không sợ, đường cùng cô chỉ có thể đưa Đạp Tuyết đến sân sau.

Từ đó, chim chóc ít ăn vụng hơn, nhưng Đạp Tuyết...

. Nó cũng chỉ thích ăn cây rau xà lách này.

Chó ăn rau sống hơi hiếm có.

Đường Thanh Thanh sợ như thế không tốt đối với Đạp Tuyết, còn cố ý mua thịt cho nó.

Nhưng Đạp Tuyết chỉ mê rau ở sân sau khiến người ta cảm thấy thú vị.

Trong nhà xảy ra chuyện ngược đời như thế, đương nhiên Đường Thanh Thanh không có tâm tư nghĩ đến Chu Lục Hàn ở phương xa!

"Lão Chu, cậu lại đi phòng bảo vệ à?" Lý Mẫn Tư kinh ngạc hỏi.

Từ hai tuần nay, mỗi ngày khi Chu Lục Hàn huấn luyện xong đều đi đến phòng bảo vệ một phen, đi xem có thư của anh không. Đáng tiếc cho dù anh chăm chỉ đến chờ thế nào, vẫn không chờ được phong thư.

Lão Chu đáng thương.

.

.

Chu Lục Hàn không để ý lời trêu ghẹo của Lý Mẫn Tư, nói thật: "Năm nay cậu hai mươi lăm, mà tôi mới hai mươi hai, nhỏ hơn cậu ba tuổi, sau này đừng gọi là lão Chu nữa.

"

Năm nay Đường Thanh Thanh mới mười bảy, vì không muốn người ta nói trâu già gặm cỏ non nên Chu Lục Hàn bắt đầu để ý tuổi tác.

"Cái gì hai mươi hai, chẳng phải cậu hai mươi ba rồi sao, chúng ta chỉ hơn kém nhau một tuổi thôi đấy.

"

Lý Mẫn Tư tức giận, tự dưng chênh lệch ba tuổi, cậu ta tính tuổi mụ của mình, còn cậu ta tính bản thân là tuổi thật, đúng là mặt dày.

Chu Lục Hàn không để ý Lý Mẫn Tư giậm chân, ủ rũ trở về ký túc xá.

Cách lần trước nhận được thư của Đường Thanh Thanh đã hơn một tháng, theo lý thuyết mỗi tháng cô sẽ gửi một bức thư, tháng này đã phải gửi đến rồi, sao lại không nhận được chứ?

Chẳng lẽ trong nhà đã xảy ra chuyện gì?

Hay là có người chặn thư lại?

Chu Lục Hàn bắt đầu suy nghĩ lung tung.

Anh không nhịn được lại cầm bút lên viết thêm một phong thư, sau đó lấy năm đồng từ trong ngăn kéo cẩn thận nhét vào bao thư kèm lá thư, vội chạy ra khỏi nhà tập thể.

"Haiz, gần đây thằng nhóc Chu Lục Hàn này làm sao vậy, mỗi ngày sau khi huấn luyện xong chạy đi không thấy tăm hơi, lão Lý cậu biết không?" Đồng đội ở cùng phòng hỏi Lý Mẫn Tư.

"Ha ha.

.

. Có thể vì gì nữa, có người động lòng xuân chứ sao.

" Lý Mẫn Tư hừ nói.

"Oa, không biết con gái nhà ai có thể nắm giữ trái tim Chu Lục Hàn, lần này có không ít cô gái tan nát cõi lòng rồi.

" Đồng đội không nhịn được líu lưỡi.

Lời này Lý Mẫn Tư không nói tiếp.

Song, anh cũng rất tò mò.

Anh còn nhớ lúc ở bệnh viện Chu Lục Hàn quả quyết nói mình không có tình cảm với cô ta, sau này có thể làm anh em ở chung. Kết quả vừa mới gặp mặt một lần thì trái tim đã ở nơi đó rồi.

Rốt cuộc Đường Thanh Thanh này có sức hấp dẫn gì?

Phải biết Chu Lục Hàn không tệ, trong quân đội nữ binh thích cậu ta không ít, thậm chí còn có thím làm mai cho con gái nhà mình, trong đó không thiếu cô gái xinh đẹp như hoa, tài hoa hơn người, nhưng Chu Lục Hàn không chấp nhận ai cả.

Đáng tiếc miệng Chu Lục Hàn quá kín.

Anh nói bóng nói gió, đã dùng hết cách nhưng không nghe được tin tức gì từ miệng cậu ta.

Sau khi gửi thư đi Chu Lục Hàn mới yên lòng, tiếp tục cố gắng huấn luyện.

Lại nói về nhà, gần đây Đường Thanh Thanh đang bận gì thế?