Linh Trù Làm Ruộng Những Năm 60

Linh Trù Làm Ruộng Những Năm 60

Cập nhật: 29/12/2024
Tác giả: Hiểu Xuân Hoa
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 3,285
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Huyền Huyễn
Xuyên Không
Tiểu thuyết
Hiện Đại
Điền Văn
Dị Năng
     
     

Hôm nay là ngày nhóm ba người Hắc Oa sẽ xuất viện, đại đội cố ý phái một chiếc xe bò đến để chở người và hành lý. Ở trạm y tế ba ngày, ba đứa nhỏ vô cùng muốn về nhà.

Đường Thanh Thanh thu dọn đồ đạc, lại kiểm tra trong phòng một phen, xác định không bỏ sót gì mới ngồi lên xe bò.

"Chú, đi được rồi!

"

"Được rồi, mọi người ngồi vững nhé, đặc biệt là mấy đứa nhỏ. Nếu một lát chân bị thương nữa phải quay lại một chuyến rất phiền phức đó!

"

"Không đau, cháu ngồi vững rồi.

"

"Đúng thế, đúng thế...

.

"

Mấy đứa bé ở bệnh viện mấy ngày đã hòa hợp hơn, bình thường sẽ còn cãi nhau nhưng khi có người bắt nạt ai trong nhóm thì hai người còn lại sẽ không chỉ nhìn.

Có lẽ đây là: Kẻ địch của tôi thì chỉ tôi mới có thể bắt nạt!

Rốt cuộc trước mười hai giờ đã về đến đại đội Giang Hạ.

Đường Thanh Thanh giao ba đứa nhỏ cho ba mẹ của chúng, sau đó vội vàng chạy về nhà.

Có lẽ bà Tần đã giúp dọn dẹp nhà, mấy ngày không có người ở vẫn không thấy bụi. Cô vui sướng chạy vào bếp nấu nước, mấy hôm nay ở trạm y tế không tiện tắm rửa, đổ mồ hôi chỉ dùng khăn lau qua, khó chịu chết mất.

Lúc ở Tu Tiên Giới, Đường Thanh Thanh không hề tắm rửa, nhiều nhất chỉ dùng bùa sạch sẽ, nhưng khi đi vào lục địa này, cảm nhận được sự thoải mái khi tắm, cô lại thích ngâm mình trong bồn tắm.

Tắm đến mức làn da đỏ lên cô mới đi ra khỏi bồn tắm, mặc quần áo tử tế, chải tóc lại, không quan tâm mặt trời chói chang đã chạy đến sân sau.

Trước khi đi chăm ba đứa nhỏ, dưa hấu ở sân sau chưa chín. Qua mấy hôm, dù gì cô cũng nên nếm thử miếng đầu tiên!

"Gâu gâu gâu.

.

. Gâu gâu.

.

.

" Đã mấy ngày Đạp Tuyết không gặp chủ nhân, Đường Thanh Thanh đi ngang qua, nó lại áp đến gần.

"Ngoan, Đạp Tuyết đi ra nào, cẩn thận tao giẫm lên mày đấy.

" Chen lấn áp sát, cô đi đường cũng không tiện.

Lúc Đạp Tuyết vừa đến vẫn còn nhỏ xíu, là Đường Thanh Thanh dần nuôi lớn. Hơn nữa, nó rất thông minh, bảo nó làm gì nó sẽ làm đó, trong nhà có nhiều con vật như thế nhưng nó được Đường Thanh Thanh thích nhất.

Mặc dù mấy tháng này nó đều ăn rau xanh, nhưng thỉnh thoảng cô sẽ cho nó ăn xương thịt. Đạp Tuyết nửa tuổi cân nặng không giảm, vẫn dáng vẻ tròn trịa vô cùng đáng yêu.

Đạp Tuyết thấy chủ nhân đứng yên bên cạnh ruộng dưa, vội lắc đuôi vùi đầu vào chân Đường Thanh Thanh, dẫn cô đến cạnh một quả dưa hấu.

"Gâu gâu gâu.

.

.

" Đạp Tuyết thấy Đường Thanh Thanh vẫn không có phản ứng gì, nó vội kêu gâu gâu, dường như đang thúc giục Đường Thanh Thanh: Đây là dưa tôi chọn rồi, cô chủ mau hái đi.

"Được rồi, Đạp Tuyết đừng kêu nữa, tao hái ngay đây.

"

Nhìn sơ qua, mảnh dưa này có thể mọc bốn mươi năm mươi quả dưa hấu, quả nào cũng to tròn. Bây giờ đã có mấy quả chín, trong đó có quả Đạp Tuyết đề cử.

Hắc Oa nhắc mãi mấy ngày, Đường Thanh Thanh không nhịn được. Cô không quay về phòng mà cắt dưa ở sân sau, vội vàng cắn thử một miếng, thanh ngọt ngon miệng, nhiều nước, ăn vô cùng ngon.

Quan trọng là linh khí trong quả dưa hấu còn nhiều hơn trong rau xanh, thật sự khiến cho người ta vui mừng.

Đường Thanh Thanh thấy Đạp Tuyết trông mong nhìn mình, cô lại nghĩ đến công lao nó đuổi chim cực khổ mấy hôm nay nên cố ý tách một miếng dưa nhỏ cho Đạp Tuyết, con chó nhỏ ăn không muốn ngẩng đầu.

"Được rồi, Đạp Tuyết tiếp tục trông chừng sân sau nhé, đừng để những con vật khác phá vườn dưa của chúng ta, tao đi nghỉ ngơi một lúc.

" Đường Thanh Thanh vuốt lông xinh đẹp của Đạp Tuyết, bưng nửa quả dưa còn lại về phòng.

Mấy hôm nay ở trạm y tế không tiện, không tìm được cơ hội tu luyện, linh khí trong thân thể mỏng manh vô cùng. Đường Thanh Thanh bất chấp mọi thứ, mau chóng quay về phòng.

Đến khi hoàng hôn buông xuống, cô mới dừng tu luyện.

Đường Thanh Thanh nghĩ đến chuyện mấy hôm nay Hắc Oa liên tục nhắc muốn ăn dưa hấu, cô lại đi đến sân sau chọn một quả dưa vừa chín tới hái xong đi nhà họ Tần.

Đúng lúc người nhà họ Tần đang ăn cơm, chị Hai Tần thấy Đường Thanh Thanh đến vội ra đón: "Thanh Thanh em ăn cơm chưa, không thì vào nhà ăn cơm đi?"

"Không cần.

" Đường Thanh Thanh khoát tay, đưa dưa ra: "Đây là dưa hấu em trồng, quả này chín mọng rồi, em đem qua cho mọi người nếm thử.

"

"Oa.

.

. Dưa hấu.

" Hắc Oa kích động nhất, nếu không phải chân còn chưa lành thì cậu bé đã chạy đến rồi.