Nụ Hôn Nồng Cháy

Nụ Hôn Nồng Cháy

Cập nhật: 26/12/2024
Tác giả: Trì Mộ
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 3,134
Đánh giá:                        
Đô thị
Ngôn Tình
Truyện Teen
Truyện Sủng
Gia Đấu
Hài Hước
Nữ Cường
     
     

Tài xế nhìn cô gái xinh đẹp qua gương chiếu hậu, sau khi nghe cô nói đích đến, người tài xế nhiệt tình bắt đầu bắt chuyện. " Cô cũng muốn đi xem núi lửa Tô Uy Lạp sao? Nhưng ngọn núi lửa này đã không hoạt động trong vài mấy qua, mà cảnh quan dung nham gần đó lại rất đáng xem.

"

Người lái xe không ngừng nói về những điểm đáng tham quan ở An Lợi cho Thời Tự, hiển nhiên coi Thời Tự là du khách.

“Không phải, tôi đến thăm mộ ba mẹ tôi. " Giọng của Thời Tự bình thản nhưng đã thành công khiến tài xế im lặng.

Thả Thời Tự ở giao lộ số 73, xe taxi quay đầu trở về.

Trước khi núi lửa phun trào, quốc lộ 73 là con đường ven biển có phong cảnh rất đẹp trên hòn đảo này, sau đó núi lửa phun ra nham thạch nóng chảy cắt quốc lộ 73 thành hai đoạn, con đường này cũng bị phong tỏa vĩnh viễn, cấm đi vào.

Vài năm sau khi xác định núi lửa Tô Uy Lạp không hoạt động thì chính quyền địa phương mới mở lại quốc lộ 73. Tuy nhiên không thông xe nữa mà tiến hành khai thác làm điểm du lịch.

Thời Tự dọc theo quốc lộ đi về phía trước, cuối cùng dừng bước cách quốc lộ đứt gãy ước chừng ba trăm mét, trên mặt đường xi măng mơ hồ còn có thể nhìn thấy một chút dấu trục xe do phanh xe gấp để lại, lần trước khi nhìn thấy mấy dấu này, chúng vẫn còn là màu đen rất rõ. Có thể thấy được rằng thế gian vạn vật sẽ luôn biến mất theo thời gian.

Cô hơi cong môi, đặt bó hoa trắng đã chuẩn bị sẵn lên vết trục xe sắp không nhìn thấy nữa. Đối mặt với không khí, Thời Tự lẩm bẩm: " Con sống rất tốt, Đông Đông cũng không sao, con sẽ chữa khỏi cho thằng bé. "

Cô đột nhiên nhớ tới trước kia đã xem qua một câu chuyện kỳ lạ, nói bởi vì tai nạn chết người, linh hồn sẽ lang thang ở gần nơi xảy ra tai nạn, bởi vì chấp niệm không cam lòng mà không chịu rời đi.

Thời Tự nghĩ, nếu đây là sự thật thì tốt.

Cô vỗ vỗ mặt mình, để cho mình tỉnh táo lại.

Chín giờ sáng, Thời Tự xuất hiện tại nơi giữ những chiếc xe tai nạn, qua cánh cổng sắt cũ kỹ, cô có thể nhìn thấy những mảnh vỡ xe lớn nhỏ chất đầy bên trong.

Kinh tế nơi này vẫn không coi là phát triển, khi còn chưa được khai thác du lịch, quả thực có thể dùng từ rất nghèo để hình dung. Thời gia nằm trong số những người đầu tiên đổ vốn vào nơi này. Khu chợ này chính là do ba của Thời Tự khai thác. Dòng vốn đổ vào đột ngột đã thúc đẩy sự phát triển của nền kinh tế thành phố. Vì vậy mà một số gia đình đã trở nên giàu có hơn, trên đường cũng có nhiều ô tô hơn. Điều chưa hoàn  toàn tương xứng là cơ sở hạ tầng chưa hoàn thiện nên những năm đầu thành phố này thường xuyên xảy ra tai nạn giao thông.

Người dân địa phương có phần mê tín và cho rằng những vụ tai nạn xe cộ là điềm gở vô cùng nên chưa ai động tới những chiếc xe tai nạn này.

Cho nên, chiếc xe năm đó ba mẹ Thời Tự gặp chuyện không may, có lẽ vẫn còn ở đây.

Thời Tự nói rõ mục đích đến với bảo vệ, nhưng câu trả lời cô nhận được dường như là một câu trả lời khuôn mẫu giống như một câu trả lời lặp lại: “Thưa cô , cô cần giấy chứng nhận của sở cảnh sát mới có thể được phép vào.

” Bảo vệ không ngại phiền phức giải thích một lần nữa, Thời Tự trong lòng biết rõ, mình không vào được.

Trước khi tới đây, cô đã tới sở cảnh sát một chuyến, đơn đăng ký của cô bị từ chối, lý do là bên trong sở thu nhận tai nạn có rất nhiều xe cộ, còn bao gồm cả xe đang tiến hành giám định tai nạn, bọn họ nghi ngờ Thời Tự là có mục đích khác, trừ phi Thời Tự có thể lấy ra thứ gì đó có thể chứng minh thân phận của mình.

Thật ra quy trình không có vấn đề gì, vấn đề là, Thời Tự không thể lấy ra được.

Cô không thể bứt dây động rừng, Thời gia đến nay vẫn còn sản nghiệp ở đây, cô không thể để cho Thời Trọng Minh biết mình đang điều tra sự cố năm đó.

Một cảm giác bất lực dâng lên trong lòng, Thời Tự đột nhiên ý thức được, có đôi khi Thời gia cũng không phải không có lợi, địa vị xã hội có thể giải quyết rất nhiều chướng ngại cho cô.

Cách đó không xa truyền đến tiếng tranh chấp, tiếng Anh sứt sẹo xen lẫn ngôn ngữ địa phương, vô cùng hùng hổ.

Thời Tự nhìn theo hướng phát ra tiếng nói, một chiếc xe màu đen sang trọng bị mấy người chặn lại, tuy đã lâu không có ý định ra tay nhưng khí thế khiến những người xuống xe đàm phán khá căng thẳng.

Cô chăm chú nhìn, nếu nhớ không lầm, anh chàng xui xẻo xuống xe đàm phán bị bao vây đó dường như là trợ lý đặc biệt của Tưởng Nguỵ Thừa - Lâm Hợp.

Hiện tại Lâm Hợp quả thực đang sầu não, làng du lịch mà Tưởng thị đầu tư đang trong quá trình xây dựng, nhưng không may là lúc công nhân lái xe tải lại xảy ra tai nạn. Người nhà của công nhân đã mất đó cố khẳng định nguyên nhân là do xe tải xây dựng được cung cấp có vấn đề, không biết ai đã liên lạc với các phương tiện truyền thông, hiện mọi thứ trở nên hơi mất kiểm soát.

Tưởng Ngụy Thừa đích thân đến đây chính là vì xử lý chuyện này, dù sao cũng không có biện pháp quan hệ công chúng nào hiệu quả hơn việc đích thân chủ tịch công ty ra mặt.

Chiếc xe bị tai nạn được tiến hành giám định ở đây, Tưởng Ngụy Thừa nhất thời nảy ra ý định tới kiểm tra tình hình, không biết ai để lộ tin tức liền bị người nhà nạn nhân gây rối chặn lại.

Không có phiên dịch đi cùng, những người này thật sự nghe không hiểu tiếng Anh, mắt thấy sắc mặt ông chủ nhà mình càng ngày càng đen, Lâm Hợp có chút sốt ruột. "Nếu các người còn gây sự như vậy, rất nhanh cảnh sát sẽ biết tin. "