Nụ Hôn Nồng Cháy

Nụ Hôn Nồng Cháy

Cập nhật: 26/12/2024
Tác giả: Trì Mộ
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 3,041
Đánh giá:                        
Đô thị
Ngôn Tình
Truyện Teen
Truyện Sủng
Gia Đấu
Hài Hước
Nữ Cường
     
     

Từ mấy câu nói mà Thời Tự vô tình nghe được lần đó có thể đoán được, lĩnh vực trí tuệ nhân tạo chữa bệnh, Tưởng Ngụy Thừa không chỉ có hứng thú, hơn nữa còn muốn độc chiếm thị trường.

Người trong giới này đều nói anh là thương nhân trời sinh, lạnh lùng lại tàn nhẫn, nhưng trong nhiều năm qua, ngoài việc "hủy bỏ hôn ước" thì anh cũng không có bất kỳ tin tức xấu nào. Nhân phẩm thì chưa dám nói đến, nhưng ít nhất không có tật xấu.

Hoàn cảnh gia đình đơn giản, chưa lập gia đình, có tài chính, điều có lợi nhất chính là, trong tay cô vừa vặn cũng có một vài thứ Tưởng Ngụy Thừa cần. Anh có thể cung cấp trợ lực mà cô cần.

Chỉ cần anh đồng ý, một hợp đồng hôn nhân liền có thể kéo anh về cùng thuyền với mình, tuy là lợi dụng anh, nhưng cô cũng sẽ không để cho anh chịu thiệt, hợp tác cùng có lợi, rất công bằng.

Thời Tự thuộc tip người thích hành động, sau khi đặt ra mục tiêu, một giây cũng không muốn trì hoãn.

" Tớ phải đi gặp anh ta. " Thời Tự đang lái xe đột nhiên nói.

Triệu Điềm Điềm cảm thấy ngày hôm nay đã không thể là mơ được nữa rồi, tư duy của bạn thân cô ấy quả thực là mất khống chế. Cuối cùng cô ấy chợt hiểu ra. Đó là Thời Tự từ nhỏ tới lớn, hình như đã làm không ít chuyện khiến người ta kinh ngạc.

Triệu Điềm Điềm giúp Thời Tự gọi điện thoại cho trợ lý Lâm Hợp của Tưởng Ngụy Thừa.

Boss bên đối tác đích thân gọi điện tới, Lâm Hợp rất khách khí, nhưng câu trả lời của anh ta lại không được như mong muốn: " Chào Triệu tổng, thật xin lỗi, Tưởng tổng tuần này nghỉ phép, hiện không ở công ty. "

Thời Tự hiển nhiên không muốn đợi lâu, nên Triệu Điềm Điềm vẫn cố gắng.

May mà bình thường cô ấy không hề có phong cách kênh kiệu, nói lời khách sáo với trợ lý của tổng giám đốc Tưởng Ngụy Thừa, liền hỏi thăm được vị trí của Tưởng Ngụy Thừa.

" Chắc là do tớ thiển cận, thế nào cũng không nghĩ tới loại người hào nhoáng như Tưởng Ngụy Thừa lại còn thích môn thể thao giản dị như đi bộ đường dài đến vậy. "

Thời Tự gật đầu, tỏ vẻ tán thành lời nói của cô ấy. Nhưng tốt xấu gì cũng đã biết vị trí của anh, Thời Tự quay đầu xe lại chạy đến cửa hàng thể thao.

Triệu Điềm Điềm nhìn cô, hỏi : " Buổi chiều anh ta sẽ tới đó, đừng nói là cậu định đi tìm anh ta nhé? "

" Không, không phải đi tìm anh ta. Tớ vốn có sở thích đi bộ mà, gặp được anh ta chỉ có thể là có duyên. " Thời Tự nói như thật.

Cho dù là bạn thân, lúc này Triệu Điềm Điềm cũng nhịn không được liếc mắt. Nghe cô nói dối, ai chẳng biết vận động là chuyện Thời Tự ghét nhất.

Vội vội vàng vàng mua toàn bộ trang bị, Thời Tự một đường lái xe đến núi Cáp Nặc ở vùng ngoại thành phía tây.

Ngọn núi này rất nổi tiếng ở nơi đây, bởi vì địa lý đặc thù, ngành khai thác du lịch tùy theo hoàn cảnh mà mở ra một tuyến đường đi bộ vô cùng hot những năm gần đây.

Dọc theo đường đi, người đi bộ có thể nhìn thấy sa mạc Gobi, đồng cỏ và rừng rậm trong toàn bộ hành trình, ngang tầm mắt với nơi này. Tương ứng, phần này của chuyến đi bộ đường dài cũng khá dài.

Đi mấy ngày cũng không hết, Thời Tự ở trên xe vừa thay quần áo vừa dặn dò Triệu Điềm Điềm: " Đừng quên đến lúc đó tới đón tớ nhé. "

Nội tâm Triệu Điềm Điềm đã được Thời Tự rèn luyện đến mức không còn gợn sóng nữa, cô ấy nhìn Thời Tự mặc quần áo đi bộ, đừng nói, nếu nhìn con đường dưới chân, cậu sẽ có vẻ mặt u sầu, có vẻ sẽ là như vậy.

Như thế, Triệu Điềm Điềm chỉ có thể nói, Thời Tự chịu thiệt đi đường dài như vậy đuổi theo Tưởng Ngụy Thừa, cô xác định là vô cùng muốn gả cho anh ta. Mà thời gian tiếp theo của mình, trong cuộc sống hẳn là có nhiều niềm vui mà chị em tốt mang đến.

Triệu Điềm Điềm cũng không nhịn được nữa vui vẻ, cười ra tiếng.

Thời Tự cũng cười, dường như hiểu được mình đang làm chuyện hoang đường cỡ nào, nhưng đây là quyết định của cô.

" Đừng quên! " Cô lại dặn dò lần nữa.

Triệu Điềm Điềm cười xua tay: " Không quên được, vậy chúc cậu may mắn? "

" Đi đây. " Thời Tự vẫy vẫy tay về phía sau, đi về phía lối vào của con đường mòn.

Cuốn sách da bò ố vàng ở lối vào được đặt trên kệ gỗ, bên cạnh có một cây bút. Mọi người vào khu vực đi bộ đường dài phải ghi tên, thời gian vào và phương thức liên lạc khẩn cấp chi tiết.

Thời Tự mở sổ ra nhìn, tên Tưởng Ngụy Thừa ở cột cuối cùng, đã đi vào gần một tiếng.

Cô thầm thở dài vì mình đã tới muộn, rảo bước lên đường, đi chưa được bao lâu đã bắt đầu cảm thấy mệt mỏi.

Cô một lòng muốn đuổi kịp Tưởng Ngụy Thừa, cũng không có tâm tư đi ngắm phong cảnh hai bên đường, đương nhiên, cô cũng không biết mình đang dùng sai phương pháp đi bộ để nhanh chóng tiêu hao sức lực.

Cắn răng đi gần hai giờ, phía trước cuối cùng cũng xuất hiện một điểm đen, lúc này mặt trời đang dần lặn xuống phía chân trời, điểm đen đó dường như cũng dừng bước, chuẩn bị dựng lều.

Cô lấy kính viễn vọng ra nhìn, xác định người phía trước chính là Tưởng Ngụy Thừa. Thời Tự không thể không thầm than mình quả nhiên rất có tầm nhìn xa trông rộng, so với việc bàn bạc hợp đồng hôn nhân trong văn phòng nghiêm túc, thì môi trường lúc này không hề hòa hợp.

Cô chỉ cần giả vờ tiếp tục đi tới, giả vờ trùng hợp gặp được Tưởng Ngụy Thừa, sau đó tự nhiên dựng lều, sau đó đã không phải thành đồng trở thành bạn đồng hành của anh rồi sao? Nghĩ tới đây, cô thả chậm bước chân.

Mặt cô đã đỏ bừng, quần áo khô ráo trên người đã nhanh chóng ướt nhẹp, cũng không biết đã đổ bao nhiêu mồ hôi.

Phía trước Tưởng Ngụy Thừa đã lấy ra bếp gas nhỏ, dường như đang chuẩn bị cơm tối.

Không ngờ tổng giám đốc lạnh lùng trong lời đồn lại đích thân nấu nướng, Thời Tự không nhịn được tán thưởng anh một chút.

Cô tán thưởng, dĩ nhiên khiến cho Tưởng Ngụy Thừa chú ý tới.

Thời Tự lấy lại tinh thần, đối diện chính là ánh mắt thăm dò của anh.

Tưởng Ngụy Thừa cứ như vậy nhìn người trước mặt nhanh chóng thay đổi sắc mặt, sau đó cô cố ý nói với mình một câu: " Thật trùng hợp, anh Tưởng cũng đến đi bộ à. "

Đây không phải là môn thể thao phổ biến, mấy năm qua Tưởng Ngụy Thừa anh thường xuyên đi bộ qua đoạn đường này, cũng chưa từng gặp người quen nào.

Anh gần như có thể xác định cô xuất hiện ở đây là có mục đích, nhưng anh không vạch trần.