Nụ Hôn Nồng Cháy

Nụ Hôn Nồng Cháy

Cập nhật: 26/12/2024
Tác giả: Trì Mộ
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 3,013
Đánh giá:                        
Đô thị
Ngôn Tình
Truyện Teen
Truyện Sủng
Gia Đấu
Hài Hước
Nữ Cường
     
     

Tưởng Ngụy Thừa gật đầu với cô xem như chào hỏi, im lặng chờ hành động tiếp theo của cô.

Quả nhiên, ngay sau đó anh chợt nghe Thời Tự nói: " Nếu tình cờ gặp nhau, tôi có thể làm bạn đồng hành cùng với anh Tưởng không? "

Tuy giọng điệu của cô là hỏi ý kiến, nhưng tay thì đã buông ba lô sau lưng xuống, bắt đầu dựng lều của mình bên cạnh lều Tưởng Ngụy Thừa.

Tưởng Ngụy Thừa nhìn chằm chằm toàn bộ đồ nấu nướng trước mắt, không hề có ý muốn giúp đỡ.

Nhưng chuyện dựng lều này Thời Tự cũng có kinh nghiệm, mấy điểm chốt nối tiếp nhau, một chiếc lều nhỏ màu vàng sáng đã rơi xuống đất ngay bên cạnh chiếc lều màu đen của Tưởng Ngụy Thừa.

Bên cạnh đúng lúc truyền đến mùi thức ăn, Thời Tự ngồi xuống đất, lấy sữa và bánh mì tùy tiện mua trong túi ra gặm.

" Cô… chỉ ăn cái này thôi sao? " Tưởng tổng ở bên cạnh lên tiếng.

Đây không phải là vì đuổi theo anh không kịp mua đồ ăn ngon sao. Nhưng lời này không thể công khai nói ra, Thời Tự thuận miệng bịa chuyện: " Không định đi lâu, cửa ra tiếp theo liền đi ra ngoài, cho nên tùy tiện mang theo chút lương khô".

Tưởng Ngụy Thừa nhướng mày, vẻ mặt đầy ẩn ý.

Thời Tự chưa kịp tìm tòi nghiên cứu ý trong biểu cảm của anh, lại nghe anh nói: " Cô Thời rất dũng cảm".

Đây là nói chuyện cô cắt đứt quan hệ với Thời gia sao?

Thời Tự mỉm cười, cũng không cố tình thể hiện ra trước mặt người khác như trước nữa, nói: " Tôi đã nói rồi mà, quan hệ giữa tôi và Thời gia rất tệ ".

Tưởng Ngụy Thừa ung dung ăn thức ăn trên bàn, ngay tại nơi hoang dã, món thịt xông khói chiên đơn giản có hương vị như ẩm thực cao cấp, quả nhiên không thể giấu được sự khí chất cao quý của anh.

Thấy Tưởng Ngụy Thừa không nói tiếp, Thời Tự hỏi anh: " Anh Tưởng không tò mò sao? "

Từ sơ hở trong lời nói vừa rồi, Tưởng Ngụy Thừa đã có thể khẳng định cô nhắm vào mình, chẳng qua so với việc tự mình hỏi, anh càng hưởng thụ quá trình rụt rè của đối phương hơn.

Anh nói: " Đây là chuyện riêng của cô Thời . "

Sao có thể có người không thích hóng hớt nhỉ, Thời Tự không tìm được cớ để nói tiếp thì có chút phiền muộn.

Nếu đã giả vờ như vô tình gặp được, cũng không tiện đi thẳng vào vấn đề.

Thời Tự không nói nữa, buồn chán ngồi trước lều ngắm sao, cho đến khi bị muỗi cắn mới trốn vào trong lều.

Ánh sáng màu cam thắp sáng trong lều, chiếc lều màu vàng cũng chuyển sang màu cam, mang lại cảm giác ấm áp trong gió núi mát mẻ.

Tưởng Ngụy Thừa nhìn bóng người trong lều, thu hồi tầm mắt.

Anh là người rất chú trọng đến thói quen, đặc biệt là trong những năm gần đây, bởi vì việc duy trì thói quen có thể khiến anh thích nghi hơn với cuộc sống ngày nay. Mặc dù như vậy, thỉnh thoảng anh cũng sẽ cảm thấy thiếu chút gì đó, cho nên mới bắt đầu đi bộ.

Đi bộ một mình là một quá trình tận hưởng sự cô đơn, đối với anh mà nói, không thể thoát khỏi sự cô đơn vậy thì nên chấp nhận nó theo cách khác.

Chỉ là, lần này bên cạnh không hiểu sao lại có thêm một Thời Tự.

Mục đích cô chạy tới đây là gì? Tưởng Ngụy Thừa phải thừa nhận là anh có chút tò mò.

Khi Thời Tự đi ra khỏi lều, trời vừa rạng đông, khắp nơi đều có sương mù, cỏ bên cạnh lều cũng phủ đầy sương, Thời Tự đưa tay lên sờ mặt có chút ẩm ướt.

Tưởng Ngụy Thừa tỉnh dậy sớm hơn cô, ở trong lều trại đọc sách một lát mới đi ra.

Sau bữa sáng, hai người đều tự thu dọn đồ đạc của mình, nhìn ra Tưởng Ngụy Thừa cũng không có ý bài xích mình, Thời Tự cũng thành công đi cùng anh, trở thành người đồng hành không mời mà tới.

Tưởng Ngụy Thừa vẫn giữ dáng vẻ không thích nói chuyện, Thời Tự cố ý phá vỡ sự im lặng, nhưng suy nghĩ hồi lâu lại không biết nói gì, tuy cô đã viết vạch ra mục tiêu, nhưng mục tiêu lại không nói cho cô biết làm thế nào để bắt chuyện với núi băng.

Trong lúc cô đang suy tư, Tưởng Ngụy Thừa sải bước dài, đã bỏ xa cô một đoạn ngắn. Thời Tự chạy từ từ đuổi theo, thở không ra hơi liền bất chấp tất cả hỏi: " Anh Tưởng, có muốn chữa bệnh thông minh không? ".

Tưởng Ngụy Thừa đúng lúc dừng bước, ánh mắt khó hiểu nhìn cô, dường như đang suy nghĩ mục đích cô nói câu này.

Mở màn hơi thẳng thắn một chút, nhưng Thời Tự cũng đã nghĩ thông suốt. Tưởng Ngụy Thừa kinh doanh nhiều năm như vậy có trường hợp nào chưa thấy qua, cô càng vòng vo càng có vẻ mục đích không trong sạch.

Thời Tự đi đến trước mặt anh, đối diện anh nói: " Anh Tưởng hẳn là biết, cách đây không lâu tôi đã công bố số liệu cốt lõi của cabin chữa bệnh thông minh. Lần trước trong lúc vô tình nghe được cuộc đối thoại giữa anh và anh Đỗ, tôi nghĩ có lẽ tôi có thể cống hiến một chút sức lực cho anh Tưởng. "

Tưởng Ngụy Thừa mở miệng, giọng điệu có ý ám chỉ: " Cô Thời đi bộ đuổi theo tôi, thì ra là vì tự tiến cử mình? Như cô nói, cô đã công bố tất cả số liệu cốt lõi, sản phẩm này cũng không còn sức cạnh tranh nữa. "

Thời Tự nhanh chóng bắt được trọng điểm trong lời nói của anh, vội vàng giải thích: " Anh Tưởng hiểu lầm rồi, tôi không phải tới đây đi bộ để đuổi theo anh, đây là tình cờ gặp được, nhân tiện tiến cử mình thôi. "

Tưởng Ngụy Thừa chỉ về phía cách đó không xa, nói: " Đúng, cô Thời dự định xuống núi ở lối ra tiếp theo. "

Thời Tự nhìn biển chỉ dẫn lối ra cách đó mấy mét, cười gượng gạo.

Ngàn tính vạn tính, không tính được rằng lối ra tiếp theo của tuyến đường này cách nơi hai người họ dựng lều chưa đầy một giờ đi bộ. Nói cách khác, đối với những người thực sự chỉ định đi bộ đoạn ngắn này thì không cần thiết phải dựng lều!

Khi bị vạch trần lời nói dối sẽ có cảm giác như thế nào? Thời Tự Nghĩ, đoạn đường này làm sao cũng không có một cái lỗ để chui xuống.

Cũng may da mặt cô dày, rất nhanh cũng bình thường trở lại, lập tức thay đổi phong thái, bày ra một bộ dáng đứng đắn:" Anh Tưởng thận trọng, vậy tôi cũng đi thẳng vào vấn đề, tôi quả thực đi theo anh Tưởng đến đây, mục đích cũng rất đơn giản, tôi muốn hợp tác với anh. Số liệu cốt lõi của cabin chữa bệnh thông minh quả thực đã công bố ra ngoài, có điều đó chỉ là đời đầu tiên. Cabin y tế thông minh đời thứ hai, được cải tiến và nâng cấp trên cơ sở đời đầu tiên, đã bước vào giai đoạn thử nghiệm trên người đồng thời cùng với đời đầu. Dữ liệu cốt lõi tương tự nhưng không trùng lặp với đời đầu. So với đời thứ hai, đời đầu chỉ có thể coi là bán thành phẩm. ”

Tưởng Ngụy Thừa nghe cô nói xong, hơi suy nghĩ.

Từ lúc công bố số liệu, công ty nghiên cứu và phát triển mà Tưởng thị đầu tư đã tiến hành nghiên cứu và đánh giá số liệu của cabin chữa bệnh thông minh này, quả thật không tồi.

" Điều kiện của cô là gì? " Tưởng Ngụy Thừa hỏi.

Thời Tự hít sâu một hơi, nói : " Kết hôn với tôi ".