Nụ Hôn Nồng Cháy

Nụ Hôn Nồng Cháy

Cập nhật: 26/12/2024
Tác giả: Trì Mộ
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 3,036
Đánh giá:                        
Đô thị
Ngôn Tình
Truyện Teen
Truyện Sủng
Gia Đấu
Hài Hước
Nữ Cường
     
     

Thời Tự thấy cậu nhóc như vậy thì khóe miệng nhếch lên một nụ cười vừa vui mừng vừa chua xót.

Sau đó, cô mở máy tính lên, chờ video kết nối: “ Doctor Tự, đã sắp xếp xong cuộc gặp mặt với giáo sư Michelle cho chị rồi ạ, thời gian địa điểm đã gửi đến hòm thư của chị.

Thời Tự lúc này đang nhìn vào máy tính, hoàn toàn khác với lúc nãy, cười vô cùng thân thiện: " Vất vả cho cô rồi. Lúc bắt đầu thí nghiệm giai đoạn 2, có lẽ tôi không về kịp, đến lúc đó sẽ do đàn anh của tôi chủ trì.

".

Dặn dò công việc xong, Thời Tự mở email trợ lý Triệu Điềm Điềm gửi tới.

Xem xong email cùng danh sách tham dự, cô bừng tỉnh. Vốn tưởng rằng đó là một bữa tiệc lớn, thực tế chính là một bữa tiệc xem mắt tập thể. Đại diện Thời gia, Thời Tự cô ngày mai chỉ cần xuất hiện làm nền thôi.

Đêm xuống, quả nhiên đúng như dự đoán, Thời Đông Đông tỏ ra khó chịu đối với hoàn cảnh xa lạ. Lúc cậu điên loạn, Thời Tự luôn không biết làm sao, chỉ đành ôm cậu dỗ dành, để mặc cậu nhóc cắn bả vai mình đến loang lổ vết máu.

" Anh Đông, đừng sợ, chị ở chỗ này có cái gì phải sợ hãi, chị sẽ bảo vệ em. " Thời Tự không ngừng lặp lại lời nói, tay vuốt ve tấm lưng gầy yếu của Thời Đông Đông, không ngừng vỗ về cậu, nhưng cảm xúc của Đông Đông vẫn như cũ.

Tiếng thét chói tai từng đợt từng đợt truyền sang phòng bên cạnh. Lâm Hợp lo lắng gõ cửa phòng ngủ của ông chủ, sau đó người đàn ông vốn nên nghỉ ngơi sớm lại đen mặt đi ra. Không cần anh mở miệng, Lâm Hợp đã tự giác bấm số điện thoại khách sạn. Quản lý khách sạn cảm thấy hôm nay bát tự của mình và hai vị này không hợp, khí thế của người đàn ông này làm anh ta có chút hít thở không thông, nhưng vừa nghĩ đến bộ dáng tức giận của đại tiểu thư Thời gia, anh ta cũng không có can đảm đi đụng họng súng.

Quản lý đang trong tình thế khó xử, Lâm Hợp giải vây: " Tôi và anh cùng đi xem một chút.

"

Thời Tự đeo khẩu trang mở cửa, nhìn thấy bốn người bảo vệ cộng thêm gương mặt nhăn nhó của giám đốc. Lâm Hợp từ phía sau tiến lên, nhìn cô gái trước mắt ôm thằng bé vỗ về, bả vai còn bị thằng bé gắt gao cắn chảy máu, nhất thời có chút nghẹn lời.

Anh ta do dự một lát, mở miệng: " Chào cô, bạn nhỏ nhà cô hơi mất trật tự, ảnh hưởng đến ông chủ tôi nghỉ ngơi. "

Chỗ bị Thời Đông Đông cắn rất đau, nhưng dường như Thời Tự đã quen, ngay cả lông mày cũng không nhíu lấy một cái. Ngữ điệu của cô không có gì thay đổi, chỉ là Lâm Hợp cũng không xa lạ gì: " Em trai tôi không thích ứng với hoàn cảnh xa lạ, thật ngại quá. Tôi đổi phòng cho các người, chi phí do tôi chịu. "

Quản lý thiếu chút nữa thở không ra hơi, phòng tổng thống cao cấp nhất chỉ có hai phòng, cho anh ta mượn một lá gan, anh ta cũng không dám mở miệng bảo vị đối diện đổi sang phòng thấp hơn!

Quản lý dè dặt mở miệng: " Cô Thời, anh Tưởng là khách VIP của chúng tôi, có vẻ đổi phòng không thích hợp lắm.

" Anh Tưởng” có máu mặt như vậy, người Thời Tự biết chỉ có một, chính là người kế thừa hiện tại của Tưởng thị – Tưởng Ngụy Thừa. Khiếu nại cô hai lần chỉ trong mười tiếng ngắn ngủi, nếu là anh ta thì cũng là không hiếm lạ.

Thời Tự không còn lòng dạ nào dây dưa với mấy người trước cửa nữa, bởi vì bọn họ đến, Thời Đông Đông rõ ràng càng thêm khó chịu, nếu cắn tiếp thì miếng thịt trên vai cô sẽ không còn mất.

"Vậy các ngươi tự lo liệu đi, với lại, chuyện hôm nay tôi không hy vọng có thên người biết. "Sau khi đóng mạnh cửa lại, Thời Tự vội vàng bế Thời Đông Đông ra ban công hóng gió.

Rào chắn thủy tinh khiến cảnh tượng xung quanh hiện rõ mồn một, Thời Tự không ngừng vỗ về Đông Đông, cũng không biết lời cô nói rốt cuộc có bị nhóc nghe thấy hay không. Nếu Thời Đông Đông là một cậu nhóc khỏe mạnh, bây giờ hẳn là sẽ cùng cô vịn vào lan can, thưởng thức cảnh đêm xinh đẹp của thành phố này, sau đó nói với cô: " Chị , chị nhìn đèn đối diện đi, thật là đẹp. " Nghĩ tới đây, Thời Tự lặng lẽ ôm Thời Đông Đông chặt hơn.

Lâm Hợp quay trở lại phòng, vẫn còn hơi sốc vì tác động thị giác vừa rồi. Tưởng Ngụy Thừa mặc áo choàng tắm ngồi trên sofa, trong tay không có gì cả, hiển nhiên là đang đợi Lâm Hợp trả lời. " Ông chủ, phòng bên cạnh là tiểu thư Thời gia và em trai cô ấy.

"

Tưởng Ngụy Thừa cũng không quan tâm là ai, chỉ hỏi ngược lại: " Cô ta bạo hành trẻ em? "

Lâm Hợp vội vàng giải thích: " Không phải không phải, em trai của cô Thời hình như không được khỏe lắm, lúc tôi nhìn thấy cô Thời, bả vai của cô ấy bị em trai cắn đầy máu, nhưng cô ấy vẫn luôn vỗ về em trai. Người buổi chiều gõ cửa, hình như cũng là cô Thời. "

Tưởng Ngụy Thừa không nói gì thêm, phòng bên cạnh yên tĩnh lại, anh cũng không quay đầu lại đi vào phòng ngủ.

Lâm Hợp nhìn bóng lưng anh phảng phất mang theo hàn khí, vô thức lắc đầu. Từ sau khi trang viên của Tưởng thị trống không, boss giống như càng ngày càng lạnh lùng, cho dù hiện tại mình là người thân cận nhất của anh, cũng chỉ có thể cảm nhận được lãnh ý toát ra từ anh.

Triệu Điềm Điềm nghe xong chuyện hôm qua Thời Tự bị khiếu nại, cười nguyên ba phút. "Tin đồn đang lan trong giới, người dám đắc tội cậu như vậy, chỉ có một mình Tưởng Ngụy Thừa, xin hỏi hiện tại tâm tình của đương sự như thế nào?"

Thời Tự ngoài mặt cười hì hì gật gù: " Cảm ơn đã quan tâm, đương sự chỉ thấy phật ý, không có tư cách so đo với cấp trên, giận mà không dám nói gì. "

Triệu Điềm Điềm hoàn toàn đồng ý, đùa giỡn bày ra ý tưởng xấu xa cho cô: " Nghe nói tối nay Tưởng Ngụy Thừa cũng sẽ tham dự, có cần tớ ngầm hạ độc khiến anh ta xấu hổ, báo thù cho cậu không? "

Thời Tự cảm thấy niềm vui của hai chị em quả nhiên đều bắt nguồn từ thống khổ, cô sắc bén trả lời: " Tớ cũng nghe nói Tưởng thị vừa mới đầu tư hạng mục lớn nhất trong hai năm qua của Triệu thị ".

Triệu Điềm Điềm cười trừ, rất trịnh trọng vỗ vỗ bả vai Thời Tự: " Để lấy lòng kim chủ của em, sự hy sinh của em đều đáng giá ạ. "

Bị chụp trúng miệng vết thương, khuôn mặt nhỏ nhắn của Thời Tự trắng bệch, phát giác được không đúng, Triệu Điềm Điềm đưa tay kéo kéo cổ áo của cô.

Dấu răng nhỏ hằn sâu trên vai, xung quanh đều đã sưng lên.