Nương Tử Nhà Ta Là Kiếm Thần

Nương Tử Nhà Ta Là Kiếm Thần

Cập nhật: 26/09/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 1,222
Đánh giá:                      
Huyền Huyễn
Xuyên Không
     
     

Mà thời khắc Phệ Tâm Cổ được lấy ra, thiếu niên đang nằm trên ván giường cũng khôi phục lại hơi thở, chỉ là sắc mặt của hắn vẫn trắng bệch, môi thâm tím, tiếng tim đập thì gián đoạn, đây là biểu hiện trùng độc vẫn chưa được thanh trừ.

Tần Phong thở ra một hơi: “Trùng này tên là Phệ tâm Cổ, bệnh chứng của Tiền thiếu gia đều là vì nó mà ra. Mặc dù ta đã lấy được nó ra, đảm bảo tính mạng Tiền thiếu gia không gặp nguy hiểm, nhưng muốn chữa trị triệt để vẫn cần ba mươi vị dược liệu, ai đi thay ta lấy đến đây.

Tần Phong nói ra tên ba mươi vị dược liệu, ngoài hai ba vị khá hiếm thấy ra , còn lại đều là những thứ thường thấy.

Đám y sư rất nhanh đã thu thập được tất cả những dược liệu thường thấy, còn về những vị khá hiếm kia cũng được Tiền Phú Quý, người đã tỉnh táo lại trả rất nhiều tiền để mua từ các hiệu thuốc khác nhau.

Tần Phong dựa vào ghi chép trong 《Quỷ Trùng Trĩ》, đem tất cả dược liệu theo tỷ lệ và thứ tự sắc thành một bát canh, nói đến cũng lạ, canh này rõ ràng dùng lửa đun sôi nhiều lần, nhưng tại thời khắc thuốc thành, canh thuốc vậy mà lại tản ra hàn khí lạnh kinh người, bên trên miệng bát còn kết thành một làn sương trắng.

Hai vị y sư cẩn thận dìu thiếu niên dậy, Tần Phong thuận thế đút xuống canh thuốc.

Hiệu quả cũng thấy rất rõ, chỉ trong chốc lát, màu tím đen trên môi thiếu niên tiêu tan, trên mặt cũng dần khôi phục lại chút huyết khí.

Cũng chính vào lúc này, trong biển thức của Tần Phong văn khí không ngừng tuôn trào, chỉ trong chớp mắt đã lấp đầy một phần mười bậc thang thứ ba!

Tần Phong bề ngoài bất động thanh sắc, nhưng trong lòng lại vô cùng kích động. Ít nhất hắn có thể xác định thông qua hành y, phương hướng tích lũy văn khí nhanh chóng này có thể đi được.

“Trùng độc trong người Tiền thiếu gia đã được thanh trừ, nhưng muốn hồi phục hoàn toàn vẫn cần một khoảng thời gian điều dưỡng nữa.

” Tần Phong đè lại kích động trong lòng, nhàn nhạt nói. Đám y sư nghe thấy vậy đều lộ ra những ánh mắt khâm phục.

Những triệu chứng này khiến cho tất cả mọi người đều lúng túng không biết làm gì, Tần công tử chỉ nhìn qua một cái đã phát hiện ra đầu mối, đồng thời dùng phương pháp đặc biệt tiêu trừ bệnh chứng, điều này tất nhiên là khiến cho y sư bọn họ vô cùng kính bội.

Tiền Phú Quý cúi đầu xin lỗi ngay tại chỗ: “Lúc trước ta cón nhiều hiểu lầm với Tần công tử, vẫn mong Tần công tử đừng trách tội.

Tần Phong phất tay sau đó nói: “Tiền công tử lúc trước đã đi đến những nơi nào, có gặp phải chuyện gì đặc biệt không, loại trùng này trên thế gian rất hiếm thấy.

Vừa rồi hắn dùng mắt quét qua thân thể Tiền Phú Quý không hề nhìn thấy tung tích của Phệ Tâm Cổ. Thiết nghĩ Tiền thiếu gia trong lúc vô tình đã tiếp xúc với con trùng quỷ dị này.

Tiền Phú Quý suy nghĩ một lúc, sau đó đem hành trình mấy ngày nay kể lại một cách rành rọt.

Ông vốn phát đạt bằng nghề buôn bán, thường xuyên ở bên ngoài hành thương. Vì để cho con trai sớm tiếp xúc với công việc kinh doanh của Tiền gia, lần này ra ngoài đặc biệt cố ý dẫn theo.

Trên đường hành thương đều là những con đường bình thường trước đây. Tiền Phú Quý cũng bỏ ra rất nhiều ngân lượng thuê mấy vị đại nhân của Trảm Yêu Ty đi cùng.

Cả đường đi rất thuận lợi không hề phát sinh ra chuyện ngoài ý muốn nào. Nếu phải nói có biến cố xảy ra thì chính là con trai ham chơi không cẩn thận rơi xuống nước, có điều mọi người lúc đó cũng không quá để ý.

“Rơi xuống nước?” Tần Phong nhíu mày: “Nước ở đâu?”

“Sông Xuyên Minh cách bên ngoài Tấn Dương Thành tám trăm dặm về hướng tây bắc.

” Tiền Phú Quý trả lời ngay lập tức: “Thế đạo bây giờ quá loạn, ta chủ yếu đi men theo đường núi hoặc đường sông, như vậy sẽ an toàn hơn.

Sông Xuyên Minh lúc trước đi qua rất nhiều lần, có lúc khát quá cũng sẽ uống mấy ngụm nước thanh mát, chưa từng xảy ra chuyện gì, làm thế nào cũng không thể ngờ lần này...

.

Tiền Phú Quý hồi tưởng lại lúc đó có chút nghĩ mà sợ, nếu như không có Tần Phong con trai hắn e là cửu tử nhất sinh.

“Sông Xuyên Minh.

.

.

” Tần Phong tự lẩm nhẩm, hắn đã xem qua 《Đại Càn Đồ Chí》, đối với phân bổ sông núi ở khu vực phía Nam sớm đã nắm rõ như lòng bàn tay.

Con sông này là một con sông chảy hướng đông tây, dài khoảng hai trăm dặm, chảy vào sông Tề Nguyên, cuối cùng chảy qua Tề Nguyên Thành.

Mà Tề Nguyên Thành này chính là một trong ba mươi hai tòa Thiên Thành của Đại Càn, chiếm một diện tích rộng lớn, nhân khẩu đông đúc, lực lượng bảo vệ thành càng là số một trong Đại Càn.

Mỗi một toàn Thiên Thành đối với bách tính Đại Càn mà nói, ngoại trừ Đế Đô ra đều là những nơi đáng để sinh sống nhất.

Tần Phong không có cách nào xác định Phệ Tâm Cổ chắc chắn là đến từ sông Xuyên Minh, liền bảo những người hành thương cùng Tiền Phú Quý lần này tất cả đều triệu tập đến. Hắn triển khai hai mắt xem kỹ tất cả mọi người một lượt, nhưng không về phát hiện ra con Phệ Tâm Cổ thứ hai.

Xem ra, khả năng Phệ Tâm Cổ trên người Tiền thiếu ra đến từ sông Xuyên Minh là lớn nhất!

Tần Phong bảo Tiền Phú Quý đưa thiếu niên đi, trở về nghỉ ngơi cho tốt, đối phương đội ơn, trước khi đi còn để lại năm nghìn lượng bạc làm thù lao báo đáp.

Những người còn lại vốn tưởng rằng như vậy quá nhiều, Tần Phong nhất định sẽ khách sáo một chút, nhưng ai biết được người sau lại chỉ “ừm” một tiếng rồi trực tiếp nhận lấy.

Đùa sao, tiền kiếm được dựa vào bản lĩnh, sao phải khách khi!

Sau khi Tiền Phú Quý đi, đám y sư vây quanh Tần Phong truy hỏi chuyện Phệ Tâm Cổ. Tuy nhiên trong lòng Tần Phong còn rất nhiều vấn đề vẫn chưa tỏ, thuận miệng nói vài câu, sau đó liền đuổi tất cả mọi người đi.

Đợi sau khi mọi người cảm thấy hết ứng thú lần lượt rời đi, Tần Phong trầm ngâm nhìn Phệ Tâm Cổ đang thoi thóp trong chậu.

“Theo như trong sách ghi chép, Phệ Tâm Cổ một khi xâm nhập vào cơ thể sẽ bám vào tim, hút máu từ tim, trừ khi được trùng mẫu triệu hoán, nếu không chúng tuyệt đối sẽ không thức tỉnh, nhưng mà con này.

.

.

” Tàn Phong nhíu mày tự lẩm bẩm.

Lam Ngưng Sương ở một bên nghe thấy vậy tò mò nói: “Vậy có lẽ là trong Tấn Dương Thành có trùng mẫu của Phệ Tâm Cổ chăng?”

Tần Phong lắc đầu: “Phệ Tâm Cổ nhận được triệu hoán của trùng mẫu sẽ không hấp tấp như vậy, bọn chúng sẽ ẩn náu trong thân thể, khiến cho vật chủ chịu sự kiểm soát của trùng mẫu, biểu hiện bên ngoài nhìn không khác gì người bình thường.

Tống y sư đột nhiên lên tiếng: “Chẳng lẽ là do Phệ Tâm Cổ nhận phải sự kích thích nào đó?”

Tần Phong gật đầu, hắn cũng cho rằng là như vây, nhưng thứ kích thích Phệ Tâm Cổ rốt cuộc sẽ là cái gì? Đến ngay cả trong sách 《Quỷ Trùng Trĩ》 cũng không có ghi chép liên quan.

Đột nhiên, trong đầu Tần Phong chợt lóe lên, Tiền thiếu gia rơi xuống sông Xuyên Minh là ba ngày trước, mà trên đường trở về vẫn luôn không có gì khác thường, cho đến khi đến Vọng Nguyệt Cư!

Nói cách khác, có thứ gì đó bên trong Vọng Nguyệt Cư kích thích Phệ Tâm Cổ, ép nó thức tỉnh phát cuồng.

“Chẳng lẽ là do rượu?”

Rượu ở Vọng Nguyệt Cư là độc nhất vô nhị, dùng phương pháp chưng cất mà ra, nồng độ cực cao, mà rượu có tác dụng sát trùng, cho nên khả năng này là rất cao.

Tần Phong lập tức từ trong Nhẫn Tu Di lấy ra một chén Tiên Nhân Túy đổ vào trong chậu, nhưng Phệ Tâm Cổ vẫn không hề bị lay động.

“Không phải do rượu.

.

.

” Tần Phong trầm ngâm rất lâu, sau đó vỗ ngực, Tiền thiếu gia tuổi còn nhỏ làm sao có thể uống rượu, chỉ biết vùi đầu vào ăn lẩu.

“Đợi đã, lẩu!

” Tần Phong dường như phát hiện ra cái gì đó, từ trong Nhẫn Tu Di lấy ra một quả chu hồng quả.

Nếu như nói thứ khác biệt giữa Vọng Nguyệt Cư và những nơi khác, ngoài rượu ra thì chính là chu hồng quả nguyên liệu làm nên nước cốt lẩu này!

Tần Phong nuốt một ngụm nước bọt, cẩn thận đặt chu hồng quả vào trong chậu, mà Phệ Tâm Cổ lúc trước bất động đến bi ai trong chớp mắt trở nên nóng nảy!

Quả nhiên là thứ này!