Một nam tử cùng bàn lập tức hứng thú: “Trận động đất đó dọa ta sợ đến tim đập chân run, bát đĩa, nồi niêu xoong chảo trong nhà đều rơi xuống đất. Mau nói cho bọn ta biết là có chuyện gì?”
Tần Phong giả vờ uống rượu, nhưng lại vểnh tai lên bắt đầu chăm chú lắng nghe.
Người đàn ông cường tráng ban đầu lên tiếng cũng chậm rãi nói.
Công việc thường ngày của nam tử là đi theo thương đội bốc dỡ hàng hóa. Cách đây vài ngày một phú thương trong Tấn Dương Thành triệu tập nhân công dự định đến Tề Nguyên Thành bán một số thảo dược.
Mà phú thương kia nhìn thấy nam tử thân hình vạm vỡ khỏe mạnh nên bỏ tiền thuê hắn.
Bởi vì có Trảm Yêu Ty đại nhân hộ tống nên suốt chặng đường không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì. Phú thương sau khi đến Tề Nguyên Thành sau bán trao bán đi xong kiếm được rất nhiều ngân lượng, mặt vô cùng hoan hỉ.
Sau khi mua bán xong sắc trời đã muộn, bọn họ ở lại Tề Nguyên thành một đêm, sáng sớm nay trời còn chưa sáng liền thu dọn hành lý lên đường.
Mà những chuyện kỳ lạ cũng bắt đầu từ đây.
Thần sắc của nam tử nghĩ lại vẫn còn có chút sợ hãi nhưng vẫn cố giả vờ can đảm nói: “Trên đường trở về, bọn ta rõ ràng là đi đường núi, trong núi vô cùng yên tĩnh, ngay cả một chút tiếng chim hót thú kêu cũng không nghe thấy.
Mà điều đang sợ nhất...
. là đám côn trùng đó!
”
“Côn trùng?” hai người còn lại đều cười cợt nói: “Trông ngươi cao lớn thô kệch lại đi sợ côn trùng sao?”
“Các ngươi biết cái rắm! Đó không phải chỉ là một vài con, mà là cả một núi đầy côn trùng, màu sắc ngũ sắc sặc sỡ, kích thước không giống nhau, bộ dạng gớm ghiếc, ta thậm chí còn nhìn thấy một con rết to như một cái cây!
” Nam tử run bần bật nói.
Lời nói đến đây, hai người kia đối mắt nhìn nhau, thu lại nụ cười, nuốt nước bọt nói: “Gặp phải loại chuyện như vậy, mọi người làm thế nào vẫn có thể sống sót trở về?”
“Ai nói không phải chứ? Ta bây giờ nghĩ lại đều cảm thấy là do bản thân mệnh lớn.
Lúc đó Trảm Yêu Ty đại nhân đi cùng sắc mặt ngưng trọng, toàn thân phòng bị, một núi đầy côn trùng đó chỉ cách bọn ta một con đường núi, cách nhau không quá ba trượng!
Chỉ cần bọn chúng quay người một chút, đám người bọn ta chắc chắn sẽ chết!
Nhưng kỳ lạ ở chỗ, đám côn trùng đó giống như là không nhìn thấy bọn ta vậy, cứ thế đi thẳng về phía Tề Nguyên Thành.
Tất cả bọn ta đều bị dọa đến bất động, cho đến khi toàn bộ đám côn trùng đều rời khỏi mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
”
“Mau mau, uống chút rượu, can đảm lên, ngươi đại nạn không chết, ắt có phúc! Có điều ta nghe nửa ngày rồi, ngươi vẫn chưa nói động đất là có chuyện gì?” nam tử cùng bàn hỏi.
Nam tử vạm vỡ uống một ngụm rượu, lại gắp thức ăn trong nồi lẩu, sau khi nhai vài cái mới nói tiếp: “Bây giờ ta cũng đang định nói đây!
Xảy ra sự việc như vậy, tất cả mọi người đều kinh hồn bạt vía. Trảm Yêu Ty đại nhân bảo bọn ta vất lại những đồ vật không cần thiết, tăng tốc độ quay về.
Phú thương mặc dù không nỡ, nhưng vì tính mạng của bản thân cuối cùng cũng đồng ý.
Ngựa của bọn ta chạy không nghỉ về Tấn Dương Thành, đến gần trưa liền cảm thấy một trận đất rung núi chuyển. Lúc đó ta sợ đến mức ngồi bệt xuống đất nhìn về phía bắc, các ngươi đoán xem ta đã nhìn thấy cái gì?”
Hai người khác sốt ruột đến nỗi vò đầu bứt tai: “Mau nói, còn đố cái gì chứ!
”
“Là con rết.
” Nam tử vạm vỡ run rẩy thân người, cắn chặt răng nói: “Là một con rết khổng lồ đang dựng thẳng đứng dường như có thể vươn tới trời!
Nó há to miệng, hai cái răng nanh của nó to như cổng thành! Nó đột ngột lao xuống dưới, muốn phá vỡ cổng Tề Nguyên Thành.
Nhưng là bên ngoài Tề Nguyên Thành đột nhiên sáng lên một tấm lá chắn màu vàng ngăn cản con rết, mà động đất núi rung đất chuyển kia chính là do va chạm gây ra!
”
Hai người nghe vậy nuốt xuống một ngụm khí lạnh.
Tần Phong dường như có suy nghĩ, Tề Nguyên Thành là một trong ba mươi hai tòa Thiên Thành của Đại Càn, mà tất cả Thiên Thành đều có đặc điểm chung.
Thứ nhất, ngoài thành có kết giới thủ hộ, bình thường yêu ma quỷ quái khó có thể xâm nhập vào thành.
Thứ hai, quan phủ của Thiên Thành cơ cấu kiện toàn, có quân đội riêng, võ lực lớn mạnh, Ty Chính trấn thủ Thiên Thành thực lực ít nhất phải cấp bốn trở lên!
Thứ ba, mỗi tòa Thiên Thành sở dĩ có được lực phòng hộ cường đại như vậy là do Trấn Long Bia thủ hộ có thể trấn thủ khí vận.
Lá chắn màu vàng mà nam tử kia nói chắc hẳn là kết giới của Tề Nguyên Thành, mà hai người Trảm Yêu Ty hôm nay gặp xác suất lớn cũng là đến từ Tề Nguyên Thành.
.
. Tần Phong lại uống xuống một ngụm rượu, tâm trạng nặng nề.
Cho dù là Thiên Thành của Đại Càn cũng không phải tuyệt đối an toàn, đây chính là hiện trạng của thế đạo này.
Nam tử vạm vỡ vẫn còn đang hồi tưởng lại: “Con rết khổng lồ đâm vào mười hơi, lá chắn màu vàng kia liền nứt ra một lỗ hổng lớn.
Chính vào lúc này, trong Tề Nguyên Thành chiếu ra một luồng ánh sáng màu đỏ, trong không trung hóa thành một hình cây thương khổng lồ đầy lui con rết.
Sau đó khi cả bầu trời tràn ngập ánh sáng chói mắt, Tề Nguyên Thành vô cớ như biến mất vào không khí, cái gì cũng không nhìn thấy nữa.
.
.
”
Là kết giới, hay là thần thông kỳ dị?
Tề Nguyên Thành không thể nào biến mất, nhất định là đã dùng thủ đoạn nào đó đem nó giấu đi!
Tần Phong nhíu mày, ban đầu là vô số côn trùng hành quân, lại có con rết khổng lồ phá vỡ kết giới, cuối cùng lại dùng thủ đoạn quỷ dị che giấu, đây rõ ràng là một kế hoạch đã được tính toán một cách cẩn thận kỹ lưỡng.
Đột nhiên bên tai vang lên tiếng nôn mửa.
Tần Phong cắt dứt suy nghĩ, quay đầu sang nhìn, chỉ thấy nam tử vạm vỡ lúc nãy còn ung dung nói chuyện, thời khắc này sắc mặt trắng bệch, ôm lấy ngực, sắc mặt đâu đớn.
Khách khứa ăn cơm ở tầng một đều kinh hãi, hai người cùng bàn lo lắng như kiến bò trong nồi lẩu.
Tần Phong nhìn thấy những triệu chứng này trong chớp mắt như nhớ ra cái gì đó, hắn triển khai dị năng hai mắt nhìn về phái nam tử, quả nhiên nhìn thấy Phệ Tâm Cổ đang bám lên tim!
“Lam cô nương, đi nhà bếp phía sau chuyển đá qua đây!
”
“Được.
”
“Đại thiếu gia, đây.
.
. đây là có chuyện gì?” Bành chưởng quỹ đi lên trước, thấy bộ dạng đau đớn của người đàn ông luống không biết phải làm sao.
Tần Phong lập tức ra lệnh: “Mau dọn dẹp cái bàn này, cho người đặt hắn lên trên bàn.
”
Bành Khánh lập tức gọi tiểu nhị trong tửu lâu đến làm theo, nhưng bạn đồng hành của nam tử vạm vỡ không biết tình hình, vội vàng đứng chắn nói: “Các ngươi muốn làm gì!
”
“Ta là Tần y sư của Bảo Y Đường, nếu như các ngươi vẫn còn muốn cứu hắn thì tránh ra cho ta!
” Tần Phong hét lớn nói.
Nghe thấy ba chữ Tần y sư, hai nam tử sau khi đưa mắt nhìn nhau, chậm rãi lùi về phía sau.
Những ngày gần đây, danh hiệu của Tần Phong sớm đã lan truyền rộng rãi khắp các đầu đường đuôi ngõ của Tấn Dương Thành, được mọi người bàn luận say sưa, hai người này tất nhiên là cũng đã nghe qua.
Chưa qua bao lâu, đá đã vào vị trí, Phệ Tâm Cổ chịu lạnh động tác châm lại, đau đớn của nam tử cũng giảm đi rất nhiều.
Tần Phong cầm một nắm đũa nhét vào trong miệng nam tử: “Tiếp theo có lẽ sẽ có một chút đau, ngươi ráng chịu.
”
Nam tử nghe vậy, khó khăn gật đầu.
Tần Phong thở ra một ngụm khí, trên đầu nhón tay Bạch Thốn hiện ra hóa thành một con dao nhỏ sắc nhọn. Bởi vì có kinh nghiệm của một lần trước, nên lần này loại bỏ Phệ Tâm Cổ có thể nói là thuận lợi.
Chỉ trong thời gian vài cái hít thở, Phệ Tâm Cổ quỷ dị kia liền bị Tần Phong dùng Bạch Thốn kều ra, thả vào trong chậu có chứa nước lẩu, sau đó hóa thành một vũng máu đen rồi hoàn toàn biến mất.
Tần Phong lại phái Lam cô nương đi Bảo Y Dường lấy dược liệu, sắc thành một bát canh tỏa ra hàn khí, đưa cho nam tử uống. Sau khi người sau hít thở ổn định trở lại, trên mặt cũng khôi hục lại một chút huyết sắc.
Mọi người thấy vậy liền vỗ tay tán thưởng, cảm thán y thuật thần kỳ của Tần Phong.
Nhưng trên mặt Tần Phong không hề có một tia vui vẻ nào. Dựa theo những gì mà nam tử nói trước đó, bọn họ trên đường trở về chắc sẽ không đi qua sông Xuyên Minh, vậy tại sao hắn lại nhiễm phải Phệ Tâm Cổ?
Phải biết, loại quỷ trùng Phệ Tâm Cổ này không phải là thứ dễ thấy!
Suy đi nghĩ lại, chỉ có một loại khả năng—
Tiền thiếu gia nhiễm phải Phệ Tâm Cổ trong sông Xuyên Minh là từ sông Tề Nguyên chảy đến, mà lượng lớn Phệ Tâm Cổ sớm đã từ sông Tề Nguyên chảy vào trong Tề Nguyên Thành!