Phá Gia Ta Cứu Vớt Toàn Tông Môn

Phá Gia Ta Cứu Vớt Toàn Tông Môn

Cập nhật: 06/04/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 1,853
Đánh giá:                        
Huyền Huyễn
Xuyên Không
Truyện Sủng
Hài Hước
Nữ Cường
Nữ Phụ
     
     

Một đoàn người đuổi tới Vân Thủy thành, thời điểm năm tông đệ tử chạm mặt tất cả đều chẳng muốn chào hỏi lẫn nhau.

Người tới đều có tu vi cao, lại là thân truyền đã trải qua thực chiến, Tần Hoài nắm chặt bên hông kiếm, chú ý được Diệp Kiều không đến, hắn quỷ dị nhẹ nhàng thở ra.

Nghĩ cũng phải, tu vi kém như vậy, Trường Minh tông không có khả năng yên tâm để nàng ra ngoài.

Hỗn Độn Châu ai cũng muốn, đều muốn bằng bản sự cầm tới, mấy tông đương nhiên không muốn có bất kì giao lưu gì, đi theo quản gia dẫn đường tiến vào phủ thành chủ, Diệp Thanh Hàn dẫn đầu tra hỏi: "Trong thành có ma tộc làm loạn? Nhưng không bắt được?"

"Không có.

" Vân Thủy thành thành chủ là mọt nam nhân bụng phệ, hắn khẽ thở dài: "Cũng là bởi vì thật sự không có cách nào khác mới phải tìm tới các ngươi.

"

Năm tông chịu nể tình đến, đơn giản là hướng về phía Hỗn Độn Châu, bọn hắn am hiểu đạo lý trong đó, bởi vậy không chút nghĩ ngợi cam kết: "Chỉ cần diệt trừ ma tộc trong thành, đến lúc đó Hỗn Độn Châu tự sẽ dâng lên.

"

Diệp Thanh Hàn đạm mạc gật đầu: "Được.

"

Hiển nhiên đem Hỗn Độn Châu coi là vật trong túi.

Tiết Dư lại có chút nhíu nhíu mày, luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào.

. . .

Một bên khác, Diệp Kiều một trận trời đất quay cuồng, chờ mở mắt ra về sau, phát hiện mình đang nằm một chỗ trên đất trống, nàng nhẹ nhàng thở ra.

Không phải mộ phần ai đó là tốt rồi.

Truyền tống trận giống như Truyện Tống phù, cái gì cũng tốt, chính là vị trí không cố định.

Nàng vỗ vỗ tro bụi bên trên tay áo đứng lên.

KFC cùng một chỗ truyền tống, một chùm lông đỏ của nó quá mức bắt mắt, Diệp Kiều trực tiếp đem nó bỏ vào dưới vạt áo, để nó tự tìm địa phương làm ổ.

Diệp Kiều nhìn sắc trời một chút, ánh chiều tà le lói đã tối xuống, nàng không rõ mình bị đưa đến chỗ nào, để an toàn, nàng trước ngậm Bế Khí Đan, lại dán một trương Ẩn Thân Phù, tìm địa phương an toàn trốn đi quan sát tình huống xung quanh.

Xung quanh có binh lính tuần tra, bởi vì tu vi đều không cao, ai cũng không phát hiện Diệp Kiều lặng lẽ trốn.

Nàng nhân lúc binh sĩ cuối cùng lạc đàn đi ngang qua, vươn tay che miệng của hắn, cấp tốc đem người bổ một chưởng hôn mê bất tỉnh.

KFC trợn tròn mắt.

Nó không nghĩ tới người này bưu hãn như thế, loại tình huống này vẫn không quên đánh ngất xỉu.

KFC ngủ một giấc tỉnh dậy liền phát hiện đi theo Diệp Kiều tiến vào cái địa phương quỷ quái này, hoảng đến dựng ba ngàn cọng lông, khế ước giả này của nó chính là một thái điểu Trúc Cơ, thuộc về dạng sau khi ra cửa ai cũng đánh không lại kia. Đi theo nàng ra ngoài, bảo nó làm sao không sợ.

Diệp Kiều đem người đánh ngất xỉu về sau, miệng thì thầm một câu ' Mạo phạm ' tay không dừng đem quần áo lột xuống, thuận đường thay lại bằng đồ của mình.

Không biết rõ tình huống như thế nào, nhưng bộ quần áo đỏ này của nàng vẫn quá bắt mắt, xung quanh cũng không có người khác, Diệp Kiều chỉ có thể bí quá hoá liều đánh ngất xỉu đối phương đổi y phục.

Thay xong quần áo, Diệp Kiều không dám loạn động, tìm một địa phương lặng lẽ trốn đi, bắt đầu suy nghĩ Tiểu sư thúc không đáng tin kia đến cùng đem mình truyền đến nơi nào rồi?

Đầu tiên có thể xác định, nơi này không phải là địa phương nàng quen thuộc.

Dù sao vừa rồi đám người kia nói một đống Điểu ngữ nàng nghe không hiểu.

Diệp Kiều lẳng lặng chỉ chốc lát, quả quyết lựa chọn tìm đường về, cái địa phương quỷ quái này xem chừng rất nguy hiểm, mấu chốt là nàng còn ngôn ngữ không thông, ở chỗ này thấy thế nào cũng không an toàn.

Nàng đã đang tự hỏi đường nào để chạy.

"Ngươi thất thần làm gì? Muốn trộm làm biếng à?" Thình lình một người hùng hùng hổ hổ bỗng nhiên đập vào phía sau lưng Diệp Kiều.

May Đoàn trưởng lão thường ngày ẩu đả, Diệp Kiều không đến mức lập tức nằm trên đất.

Nàng ngẩng đầu đụng phải ánh mắt đối phương, không nhịn được nhìn lướt qua hắn, vừa nhìn về phía một đám người cách ăn mặc tương tự, tu vi cao nhất hẳn là Kim Đan kỳ, nhìn ra có bảy tám tên.

Tỉnh táo lại Diệp Kiều xác định nếu lúc này mình chạy sẽ chết rất thảm, lập tức quay người, trơn tru chạy về cuối đội ngũ.

Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.

Mà lại nói tới trình độ mắt mù vừa rồi của đối phương, đây có lẽ là một tiểu bộ không có bất kì tổ chức gì, cũng không nhận ra đồng bạn của mình, xem chừng lừa gạt không khó lắm.

Diệp Kiều tu vi Trúc Cơ không quá xuất sắc nhưng cũng không tính là quá kém, thuộc về loại núp ở phía sau không có chút thu hút nào.

Mấy người không lại để ý hư hư thực thực binh sĩ lười biếng này, bô bô nói nửa ngày, Diệp Kiều nghe không hiểu.

Nàng năng lực học tập mạnh, từ ngữ trong miệng bọn hắn lặp lại xuất hiện qua đều bị Diệp Kiều lặng lẽ nhớ xuống.

Diệp Kiều đi theo đội ngũ đằng sau, càng quan sát càng cảm thấy những người này, tựa hồ có điểm giống là trong truyền thuyết. . . Ma tộc?

Khóe miệng nàng kéo ra.

Mình vận khí này, xui xẻo lắm đúng không?

Bị truyền đến ma tộc đại bản doanh, còn không bằng đem nàng truyền đến trên mộ phần nhà người ta nhảy disco đi, tối thiểu không có nguy hiểm gì.

"Ngày mai chúng ta phải đi Vân Thủy thành, nghe nói người đã đến đông đủ.

"

"Năm tông tu sĩ đều tụ tập đủ.

" Hắn cười gằn hai tiếng: "Lần này phải để bọn hắn có đến mà không có về.

"

Trước mặt nói ngay cả Diệp Kiều cũng lờ mờ minh bạch chút, về phần bốn chữ đằng sau nàng nghe không hiểu, bất quá hẳn không phải từ ngữ tốt đẹp gì.

Tu sĩ dùng ngọc giản có thể dùng để truyền tống tin tức, trước mắt lấy tình cảnh của mình, thấy thế nào cũng không thích hợp truyền tin tức.

Mà lại, nghe những ma tộc này đối thoại, tựa hồ đối với động tĩnh của thân truyền là rõ như lòng bàn tay, chỉ sợ Mộc Trọng Hi bọn hắn vừa tiến vào Vân Thủy thành đã bị để mắt tới.

. . . Mạng lưới tình báo ma tộc đã phát triển như thế sao?

Trong lúc rối loạn Diệp Kiều lại đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng.

Đám thân truyền đần độn kia sẽ không ngốc đến mức mặc tông phục nghênh ngang đi trong Vân Thủy thành đấy chứ ? !

Không phải là không có khả năng.

Thời điểm mấy sư huynh đi nàng cũng không thấy bọn họ thay quần áo, nói một cách khác chính là một đám thân truyền không biết trời cao đất rộng, nghênh ngang đi trong khi ma tộc người ta cắm ở Vân Thủy thành, còn thiếu chiêu cáo thiên hạ ' Chúng ta tới ' nữa thôi.

Sau đó toàn bộ hành tung bị người ta nhìn thấu.

Diệp Kiều yên lặng sửa sang quần áo, nàng cảm thấy, tương lai nếu như trông cậy vào bọn thân truyền ngốc bạch ngọt này, cái này Tu Chân giới vẫn là sớm một chút xong đời đi.

. . .

"Chúng ta muốn tìm ma tộc ở đâu?" Mộc Trọng Hi liếc nhìn chung quanh: "Cảm giác không có địa phương kì quái gì.

"

Tới không chỉ có Trường Minh tông, tông khác cũng đều phái người chạy tới, tất cả đều không ngoài dự tính được tôn sùng là thượng khách, nói là đến đây điều tra, nhưng nửa điểm manh mối đều không có.

"Nếu như tiểu sư muội ở đây. . .

" Minh Huyền chống cằm: "Nàng sẽ làm thế nào?"

"Đừng nhắc tiểu sư muội.

" Mộc Trọng Hi ghé vào trên mặt bàn, hữu khí vô lực lầm bầm: "Tiểu sư muội lại không ở đây, nhắc rồi ta lại nhớ muội ấy.

"

Hiện tại chỉ có thể dựa vào chính bọn hắn.

Vân Thủy thành mặc dù là thành bang nhỏ nhưng người cũng không ít, muốn loại bỏ ma tộc không khác gì mò kim đáy biển, mấy người ở trong phủ thành chủ ngây người ròng rã bảy ngày, nửa điểm manh mối cũng không có.

"Bên mấy tông kia có tin tức gì không?" Mộc Trọng Hi thọc người bên cạnh.

Tiết Dư lắc đầu: "Không có.

"

Tất cả loạn chuyển như ruồi không đầu.

Chu Hành Vân gảy tua cờ buông thõng trên mặt bàn xuống, ngữ khí nhàn nhạt: "Một thành trì nhỏ như Vân Thuỷ Thành, thật sự có Hỗn Độn Châu sao?"

Hắn vẫn luôn bảo trì thái độ hoài nghi, nhưng tin tức là năm tông thả ra, tựa hồ không làm được giả.

"Có thể là cầm được cơ duyên ngoài ý muốn nào đó.

" Minh Huyền nhún vai: "Cũng không thể vật gì tốt đều để cho Ngũ đại tông môn hay Bát đại thế gia cầm đi.

"

Tiết Dư: "Cũng không biết tiểu sư muội cùng Tiểu sư thúc chung đụng thế nào.

"

Đoán chừng mấy ngày nay sẽ rất náo nhiệt ?

Hắn chỉ có thể từ đáy lòng hi vọng Diệp Kiều không xảy ra việc gì.

. . .

Thân ở Tào doanh lòng tại Hán, Diệp Kiều tận khả năng nhớ kĩ ngôn ngữ ma tộc, để tránh đến lúc đó sẽ lộ tẩy.

KFC núp ở trong tay áo của nàng toàn bộ hành trình không dám cử động, nó phát hiện đi theo chủ nhân này thật là kích thích oa.

Ngủ một giấc tỉnh địa phương đều đổi thì không nói, lại còn chạy tới ma tộc bên này.

Còn có, nàng lúc nào học được ngôn ngữ ma tộc?

Bên này Diệp Kiều giương lên tiếu dung xán lạn, đã thành thạo cùng đối phương bắt chuyện, nàng mặc dù ai cũng không biết, nhưng không chút nào chột dạ, lại một bộ lý trực khí tráng, không biết còn tưởng rằng nàng cùng những người này rất quen.

"Chúng ta lúc nào mới đến Vân Thủy thành?"

Đối phương không kiên nhẫn nghiêng người nhìn Diệp Kiều một chút: "Còn hai ngày.

"

"Vậy chúng ta không nắm chặt thời gian đi đường sao?"

"Ngươi sao có nhiều vấn đề như vậy.

" Hắn cười lạnh hai tiếng: "Dù sao mấy đứa thân truyền kia cũng đến Vân Thủy thành, bắt bọn hắn lại là chuyện sớm hay muộn, nhưng để an toàn, chúng ta chờ Thánh nữ tới đã.

"

Diệp Kiều: "Thánh nữ cũng muốn đến?"

Giọng nói của nàng mang theo kinh ngạc, dù sao Tần Phạn Phạn cũng không nói bên trong ma tộc còn tồn tại một người Thánh nữ.

Toàn bộ hành trình đối phương chỉ nói nhiệm vụ này đơn giản cỡ nào, chỉ là có ma tộc làm loạn, đem những ma tộc kia giải quyết hết là có thể cầm Hỗn Độn Châu.

Nếu như quá nguy hiểm, mấy tông cũng không có khả năng yên lòng để cho thân truyền tiến đến.

. . . Vậy đến cùng tình báo năm tông xảy ra vấn đề ở chỗ nào?

Hiển nhiên Diệp Kiều kia không kiến thức sợ hãi thán phục thoả mãn lòng hư vinh của đối phương.

Ma binh sau khi nghe xong tâm tình tốt mấy phần: "Chờ đi, đợi cho Thánh nữ tới, đến lúc đó nhất định có thể đem năm tông đám thân truyền không biết sống chết kia một mẻ hốt gọn.

"

Nói xong, ma tộc kia bắt đầu ngửa đầu cười dài.

Diệp Kiều cũng không biết có phải nhân vật phản diện đều cười như vậy hay không, vẫn là nói đây là truyền thống ma tộc, nàng chỉ có thể cười theo.

Nắm giữ được tin tức mình muốn, Diệp Kiều chờ bọn hắn lên đường, nàng cố ý tạo ra chút ít động tác, bảo đảm không ai sẽ chú ý tới mình dị thường về sau, nàng mới yên tâm trả lời ngọc giản truyền tin Tần Phạn Phạn gửi tới.

Tần Phạn Phạn nóng nảy điên cuồng hỏi nàng bị truyền tống trận đẩy đi nơi nào, có nguy hiểm hay không.

Diệp Kiều thấy thế cúi đầu cấp tốc đáp lại: 【 nói ra có khả năng sư phụ không tin, con đến đại bản doanh ma tộc rồi. 】

Tần Phạn Phạn: 【. . . 】

Hắn tỉnh táo lau mặt, nhìn Tạ Sơ Tuyết ngồi xổm dưới đất, một cước đạp tới: "Con mẹ nó ngươi đem đồ đệ của ta đẩy đi nơi nào?"

Tạ Sơ Tuyết nhanh chóng tránh thoát: "Thế nào? Không phải nàng muốn Truyền Tống phù sao?"

"Ta còn hào phóng cho nàng truyền tống trận đó.

" Hắn giương cằm, một bộ Miêu Miêu đắc ý.

Tần Phạn Phạn một cước đem hắn lần nữa đạp bay.

Tỉnh táo một lát sau, lại phát tin cho Diệp Kiều.

【 Tình huống bên phía con là thế nào? Kiềm chế một chút đó, chớ làm loạn, ma tộc cũng không phải địa phương con có thể phóng lãng, có cơ hội thoát thân không? Đến lúc đó ta cho người đi tiếp ứng cho con. 】

Diệp Kiều nhìn cảnh vật xung quanh: 【 Tạm thời hẳn là chạy không được. 】

Mà lại, nàng cảm thấy không chỉ chính mình chạy không được, khả năng thân truyền tông khác cũng chạy không được.

Nhiệm vụ kia, thấy làm sao cũng là cạm bẫy.

Diệp Kiều không hỏi Tần Phạn Phạn có thể gọi mấy sư huynh trở về không, dù sao hiện tại nhãn tuyến Vân Thủy thành đoán chừng đã bị ma tộc nắm trong tay, một khi mấy người làm ra chút động tĩnh, tuyệt đối sẽ khiến ma tộc cảnh giác.

Án binh bất động là lựa chọn tốt nhất.

"Các ngươi gặp qua Thánh nữ chưa?" Diệp Kiều đem ngọc giản thu hồi, quay đầu nhìn về phía ma binh bến cạnh, giống như lơ đãng hỏi.

"Chưa thấy qua.

" Hắn nói: "Thánh nữ đâu phải là người chúng ta có thể gặp.

"

Diệp Kiều: "A thông suốt.

"

Xem thế cục trước mắt, cục diện đối bọn hắn mà nói rõ hiển không chiếm ưu thế.

Diệp Kiều ổn định lại tâm thần, bất động thanh sắc tiếp tục nói lời khách sáo, từ trong miệng ma binh nàng biết đại khái Thánh nữ đến cùng là bộ dáng gì, đại lão Nguyên Anh kỳ không thích nói chuyện, mục tiêu là một mẻ hốt gọn tất cả thân truyền.

Mà đối phương hai ngày sau sẽ tìm đến bọn hắn tụ hợp.

Diệp Kiều gặp qua ma tộc, lão đầu bị nhốt ở trong bí cảnh trước đó, đối phương ở ma tộc tối thiểu cũng là cấp bậc trưởng lão, không dùng điểu ngữ mà nàng nghe không hiểu, còn có thể đối đáp trôi chảy.

Nắm phúc của lão đầu kia, trận pháp ma tộc cùng cách phá trận nàng đã học không sai biệt lắm.

Muốn để nàng dùng, nàng thật đúng là sẽ dùng bằng cả hai tay.

Diệp Kiều chậm ung dung rủ xuống mắt, đột nhiên có ý nghĩ gan to bằng trời.