Lá gan Diệp Kiều từ trước đến nay rất lớn, từ lúc ý thức được mình đã chạy đến địa bàn ma tộc, nàng đã nghĩ tới nhiệm vụ Tần Phạn Phạn nói.
Còn điều tra quân tình gì tốt hơn tiến vào đại bản doanh quân địch sao?
Hiển nhiên không có, thế là nàng yên tâm thoải mái lựa chọn lưu lại.
Đối với lựa chọn của Diệp Kiều, Tần Phạn Phạn biết được liền ngu người, hắn thật ra là muốn cho Diệp Kiều tranh thủ thời gian trở về, dù sao nàng mới Trúc Cơ, dưới tình huống Ma Giới nhiều Kim Đan vây quanh như vậy, không chết cũng phải bị lột mất một tầng da.
Diệp Kiều: 【 nhiệm vụ kia con tham gia, ngài nhớ lấy phần thưởng cho con nữa đấy 】
Mạng lưới tình báo năm tông cũng không phế vật đến mức ngay cả điểm thông tin cơ bản ấy cũng không dò xét được, Diệp Kiều suy đoán cái tuyệt bích này là có dự mưu, muốn mượn cơ hội huấn luyện tính cảnh giác những thân truyền này.
Tần Phạn Phạn trầm mặc một lát rồi hồi phục: 【 biết rồi, con nha đầu con nhớ cẩn thận 】
【 hoàn thành nhiệm vụ có khen thưởng thêm 】
Nếu là lịch luyện, vậy nên đối xử như nhau, Diệp Kiều không lẫn vào còn tốt, nhưng nàng hiện tại cũng xâm lấn vào địa bàn của ma tộc người ta, hiển nhiên là dự định tham gia lịch luyện.
Trong những thân truyền này tu vi Diệp Kiều là kém cỏi nhất, lại thêm thật vất vả mới đào ra một thiên tài lưỡng đạo song tu, ngay từ đầu hắn không muốn cho nàng đi qua.
Kết quả tên thiểu năng Tạ Sơ Tuyết này đem nàng truyền đi ! !
Tần Phạn Phạn tức giận đến mức bạo tẩu lật bàn tại chỗ.
Kẻ cầm đầu Tạ Sơ Tuyết chống cằm, trừng mắt nhìn: "Ai ai ai, huynh nói, lần lịch lãm này thân truyền nào cầm được hạng nhất?"
Nhiệm vụ ban thưởng thật ra là thật, chỉ là bọn hắn bí mật cùng Tứ Tông thương lượng là ai có bản sự lấy được đệ nhất danh trận lịch luyện này, Hỗn Độn Châu sẽ về tay ai.
Về phần làm sao bình phán ai về thứ nhất, khẳng định là muốn nhìn những hài tử này ai có biểu hiện xuất sắc nhất.
Tần Phạn Phạn trầm mặc một lát: "Ta cảm thấy có thể là Diệp Kiều.
"
Đừng hỏi, hỏi chính là trực giác mách bảo.
Trận lịch luyện này, thời điểm mấy đệ tử khác còn dậm chân tại chỗ Diệp Kiều đã chạy đến đại đội ma tộc rồi.
Diệp Kiều thừa dịp bọn ma tộc này đi tuần tra, nàng dành thời gian giả vờ mò cá, giống như lơ đãng truyền tin tức cho các sư huynh.
【 các huynh có thể tra một chút tin tức của Thánh nữ Ma tộc bên kia không? Nhanh cho muội 】
Giờ nàng chỉ có hai tấm Ẩn Thân Phù, loại bùa chú này còn có hạn chế thời gian, một khi bị ma tộc phát hiện kẻ ngoại lai là mình khẳng định cụ đi chân lạnh toát.
Minh Huyền nhận được tin tức, ngẩn người: 【 Thánh nữ? Ma tộc Thánh nữ cũng muốn tới? 】
Không phải chứ?
Không phải nói nhiệm vụ lần này không có nguy hiểm sao?
Hắn nghi hoặc gãi đầu một cái, tiếp tục nhìn thấy tiểu sư muội truyền đến một đạo thông tin:
【 ma tộc bên kia có bảy, tám Kim Đan, các huynh kiềm chế một chút đi, nhiệm vụ lần này rất nguy hiểm 】
Minh Huyền hiếu kì: 【 làm sao muội biết có bảy tám tên? 】
Hiện tại Diệp Kiều không nên cùng Tiểu sư thúc vui sướng chơi đùa sao?
Diệp Kiều sợ mình tiểu động tác quá nhiều khiến người khác chú ý tới, thúc giục: 【 muội ở địa bàn ma tộc, các huynh nhanh đi tra tình huống cụ thể của ma tộc đi, càng kỹ càng càng tốt 】
Minh Huyền lảo đảo thiếu điều cắm đầu xuống đất.
Ma tộc?
Hắn không nghĩ tới tại thời điểm đám người bọn họ không có đầu mối, Diệp Kiều vậy mà đã bon chen vào nhà người ta rồi, Minh Huyền liều mạng đề khoé miệng co giật xuống: 【 chúng ta ở ngoại thành tìm hiểu tin tức, nhưng không tra ra được tin gì hữu dụng cả 】
Bọn hắn bốn phía nghe ngóng nửa ngày, một điểm tin tức hữu dụng cũng không có, Minh Huyền có xúc động muốn triệt để nằm sấp, để mấy đứa thân truyền kia tự mình chơi.
Hỗn Độn Châu này không cần cũng được.
Diệp Kiều chấn kinh: 【 chẳng lẽ các huynh không ai nghĩ tới ra tay từ phủ thành chủ sao? 】
Bọn hắn không ai nghĩ tới, khả năng trong thành căn bản không có vấn đề gì, có vấn đề là Vân Thủy thành cùng ma tộc bên kia có dính dấp sao?
Minh Huyền: ". . .
"
Đây là nhiệm vụ tông môn truyền xuống, vô luận nguy hiểm cỡ nào nhất định phải hoàn thành, một đám nhà ấm hoa không chăm chỉ tôi luyện, ngày sau Tu Chân giới trông cậy vào bọn hắn chỉ sợ sớm muộn muốn xong đời.
Bị Diệp Kiều nhắc nhở, Minh Huyền ngựa không dừng vó chạy đi tìm mấy sư huynh đệ, để bọn hắn tới hỗ trợ điều tra ma tộc.
Sau đó mấy người phát hiện phủ thành chủ này quả nhiên có vấn đề.
Đầu tiên một thành trì nhỏ từ đâu mà có được Hỗn Độn Châu, tiếp theo nói là mời bọn họ đến giúp đỡ, cũng không thấy cung cấp nửa điểm manh mối, mỗi lần hỏi tới đều là thái độ ấp a ấp úng.
Bốn người ngồi chung một chỗ, thảo luận: "Đầu tiên căn cứ manh mối sư muội cung cấp, bọn hắn có một Thánh nữ Nguyên Anh kỳ.
"
Một Nguyên Anh kỳ có thể đánh ba Kim Đan hậu kỳ, Tiết Dư cũng nhịn không được cười khổ, nhiệm vụ này làm sao mà hoàn thành được.
Mộc Trọng Hi đem mặt đặt ở trên mặt bàn, buồn bực ngán ngẩm: "Nhưng nếu như là Nguyên Anh kỳ, đó căn bản không phải là nhiệm vụ chúng ta có thể tiếp nhận đúng không?"
"Chẳng lẽ nói tin tức của năm tông bên kia có vấn đề? Mạng lưới tình báo của bọn hắn rác rưởi như vậy sao?"
Minh Huyền bắt chéo chân, nhếch môi: "Nói không chừng là lịch luyện.
"
Khảo nghiệm năng lực tuỳ cơ ứng biến của bọn hắn.
Nhưng loại sự tình này còn phải nhìn Diệp Kiều a.
Trông cậy vào bọn hắn tùy cơ ứng biến, nhiều lắm là cũng chỉ là điều tra thêm tin tức, đối với sự tình khác đơn giản chính là không hiểu ra sao.
Mà thời điểm bọn hắn không biết làm sao, tiểu sư muội đều đã chạy tới đại bản doanh Ma Giới người ta nhảy disco.
Đây đại khái chính là chênh lệch giữa người với người.
Bởi vì không tìm ra manh mối, thế là thân truyền mấy tông quyết định mở họp, quan hệ nhóm thân truyền plastic tạm thời chuẩn bị cùng một chỗ triển khai hội nghị.
Tống Hàn Thanh nhẹ nhàng gõ bàn một cái, nghiêm mặt nói: "Ta dự định đi Ma Giới nhìn xem.
"
Tiếp tục như vậy chỉ dậm chân tại chỗ, còn không bằng bí quá hoá liều đi Ma Giới bên kia tìm hiểu tình huống.
Tô Trọc do dự một chút: "Đại sư huynh. . .
"
"Chúng ta vẫn không nên chạy loạn thì hơn.
"
Tống Hàn Thanh tu vi ở Kim Đan hậu kỳ, hắn tự nhiên có tự tin dám đi liều một phát.
Hỗn Độn Châu ai cũng muốn, khảo nghiệm xem ai cầm được hạt châu xuống cũng phải xem bản sự của mình, Tống Hàn Thanh không muốn ngồi chờ chết.
Miểu Miểu mấp máy môi: "Như nào cũng được.
"
"Các ngươi còn có ai muốn đi ma tộc tìm kiếm?" Nàng nói: "Tống Hàn Thanh đề nghị cũng vẫn được, cứ dậm chân tại chỗ thế này cũng chỉ thêm lãng phí thời gian.
"
Cuối cùng chỉ có Tống Hàn Thanh cùng Diệp Thanh Hàn đứng dậy.
Minh Huyền nhìn đội cảm tử hai thành viên này, nhíu mày: "Các ngươi muốn đi thật à?"
"Theo ta được biết, Kim Đan kỳ có tới bảy tám tên, các ngươi đi sợ rằng sẽ bị bắt đấy?" Coi như giao tình giữa tông môn kém đến đâu, Minh Huyền cũng không có khả năng nhìn bọn hắn đi tặng mạng, hắn thử khuyên hai câu.
Kết quả đổi lấy là ánh mắt khinh thường của Diệp Thanh Hàn: "Trường Minh tông các ngươi sở dĩ nhiều lần đếm ngược cũng là bởi vì nhát như chuột.
"
Mộc Trọng Hi vén tay áo lên, nổi bão: "Ngươi muốn đánh nhau đúng không?"
Nói chuyện cứ nói, ngứa răng móc nhau cái giề?
Diệp Thanh Hàn lạnh lùng đem bội kiếm chống trước ngực: "Ta sợ ngươi à?"
Tiết Dư thấy thế vội vàng kéo tiểu sư đệ nhà mình lại, lộ ra tiếu dung nhợt nhạt: "Được rồi được rồi, đánh nhau nhiều tổn thương hòa khí, các ngươi đã nguyện ý đi, vậy thì cứ đi đi.
"
Dù sao đến lúc đó đừng trách Trường Minh tông bọn hắn không nhắc hai thằng đầu sắt này.
"Đúng vậy nha.
" Minh Huyền ý vị thâm trường: "Dù sao có người muốn tìm chết, chúng ta cũng không ngăn được.
"
Diệp Thanh Hàn tức giận: "Ngươi muốn chết sao?"
Minh Huyền mỉm cười, cố ý buồn nôn hắn, lung lay quạt xếp trong tay: "Ngươi thật là xấu, vậy mà dọa người nhà.
"
Diệp Thanh Hàn một mặt táo bón, bị buồn nôn không nhẹ: "Lăn.
"
Người Trường Minh tông đều có bệnh thần kinh à ? !
Tiết Dư nhìn Minh Huyền thỉnh thoảng động kinh, nhịn không được nâng trán, nhìn về phía hai tiểu đồng bọn: "Ta không chịu nổi, các ngươi ai đi đạp cho hắn một cước, để hắn thanh tỉnh một chút?"
"Đừng làm rộn. . .
" Chu Hành Vân yếu ớt ghé vào trên mặt bàn, bị bọn hắn những người này chỉnh càng không muốn sống.
*
Diệp Kiều ngây người ở ma tộc ròng rã ba ngày, bởi vì cấp bậc thấp, cũng không ai để ý nàng, nàng cơ hồ moi móc thông tin không sai biệt lắm.
Cùng tông môn, giai cấp rõ ràng, thượng tầng đều thần long kiến thủ bất kiến vĩ, tầng dưới chót ngay cả gặp một lần tư cách đều không có.
Để nàng kinh ngạc chính là, nơi này mấy tên Ma tu Kim Đan kì, thả Tu Chân giới đều là thân truyền tài năng, nhưng ở Ma tộc chỉ thuộc về trung tầng.
Diệp Kiều mở ra ngọc giản tùy thời cùng Tần Phạn Phạn duy trì liên lạc, nghe được nghi vấn của tiểu đồ đệ, Tần Phạn Phạn giải thích: "Ma tu cùng chính thống tu sĩ khác biệt, bọn hắn đi con đường bàng môn tà đạo, phá kính nhanh, đều là đoạt xá tu vi của tu sĩ khác.
"
"Nói một cách khác, những người này sẽ chết cực kì sớm, tự thu ác quả của mình.
"
Diệp Kiều hiểu.
Nói thì nói như thế, nhưng bảy, tám Kim Đan kỳ cũng rất khủng phố.
Diệp Kiều đang ngồi trên mặt đất mò cá, thuận tiện nghe ngóng thêm tin tức, xác định những người này chưa từng thấy qua cao tầng Ma tộc, Diệp Kiều rủ mắt xuống, nếu nói như vậy, nàng coi như yên tâm.
". . .
"
"Biết gì chưa? Đại nhân chúng ta vừa rồi bắt về hai tên thân truyền đấy.
"
Mấy tên Ma tộc đang tán gẫu, nghe được nội dung chuyện phiếm, tâm Diệp Kiều thoáng lộp bộp xuống, thần sắc trên mặt không thay đổi, cũng tiến tới giống như lơ đãng gia nhập nói chuyện phiếm: "Bắt được ai thế?"
Sẽ không là mấy sư huynh nhà nàng đấy chứ ?
"Hình như là Vấn Kiếm tông cùng Nguyệt Thanh tông.
"
Nghe được là hai tông này, Diệp Kiều không vội.
Đó là thứ bọn họ nên nhận...
.