Phá Gia Ta Cứu Vớt Toàn Tông Môn

Phá Gia Ta Cứu Vớt Toàn Tông Môn

Cập nhật: 06/04/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 1,842
Đánh giá:                        
Huyền Huyễn
Xuyên Không
Truyện Sủng
Hài Hước
Nữ Cường
Nữ Phụ
     
     

Ở xa Vân Thủy thành mấy nhóm thân truyền vẫn tiến hành cuộc họp vô nghĩa.

"Trước tra rõ ràng Vân Thủy thành đến cùng có liên hệ với Ma tộc bên kia hay không đã.

" Tần Hoài ôm kiếm: "Đừng để đến lúc đó tính sai hướng.

"

Mộc Trọng Hi đưa ra đề nghị: "Cái này dễ xử lý, ta cùng Sở Hành Chi xông vào đem hắn đánh một trận,

trùm bao bố, hỏi hắn rắp tâm cái gì.

"

"Chúng ta là chính đạo đệ tử, không phải thổ phỉ.

" Tư Diệu Ngôn câm nín giây lát, nghẹn phun một câu.

"Ngươi gióng trống khua chiêng đi vào, là người đều biết có vấn đề.

"

Xem như một cái thành trì nhỏ, nhưng cũng có không ít mấy lão già Kim Đan kì, đánh rắn động cỏ sẽ gây bất lợi cho phe mình.

Minh Huyền nghe đủ loại thuyết vô tri, nhịn không được ngáp một cái, hắn dự cảm mình sắp đột phá.

Thật vất vả mới được thả chơi, còn chưa đi vào bí cảnh tiếp theo, gặp quỷ mới muốn đi điều tra cùng bọn hắn.

Mà lại loại tin tức này đều không cần bọn hắn đến xác nhận, lấy tính cách chết tiệt của đám lão già năm tông kia chỉ sợ cũng tra nhất thanh nhị sở.

Một thành trì nhỏ còn chưa tới phiên năm tông trưởng lão xuất thủ, nhưng cùng ma tộc cấu kết cũng không phải vấn đề nhỏ gì, chỉ có thể đem vứt cho bọn hắn, khiến đám thân truyền này ra mặt giải quyết.

"Đi thôi.

" Minh Huyền duỗi lưng một cái: "Đi tìm những người khác thương lượng một chút. Sớm sắp đặt bố cục.

"

Thảo luận đến bây giờ, trên cơ bản xác định cái phủ thành chủ này cùng ma tộc cấu kết, vậy sớm chuẩn bị sẵn sàng, đừng đến lúc đó thật bị bọn hắn bắt ba ba trong lọ.

*

Một bên khác các trưởng lão cũng ngầm duy trì liên lạc, tốt xấu gì cũng là lần đầu tiên thả bọn nhỏ đi ra ngoài, chuyện cần giải quyết lại không nhỏ, tất cả mọi người tựa như lão phụ thân không yên lòng nghịch tử, lo lắng duy trì liên lạc, thời khắc chú ý đến tình huống những hài tử kia.

"Tình huống bên kia các ngươi thế nào?" Thành Phong tông hỏi.

Vấn Kiếm tông tông chủ ấp úng nửa ngày mới không lưu loát nói: "Diệp Thanh Hàn bị bắt vào địa lao.

"

Hắn cũng vừa mới biết trời sinh kiếm cốt nhà mình nửa đêm dũng cảm đi thăm dò Ma tộc.

Vân Ngân cũng đã không muốn nói chuyện, tự bế, dù sao thân truyền đại đệ tử hắn đắc ý nhất cũng đi vào chung.

Loại tình huống này, đại ca đừng gọi nhị ca.

Tần Phạn Phạn trầm mặc xuống: "Đồ đệ kia nhà ta vẫn còn được lắm.

"

"Nàng chào thân truyền nhà các ngươi đấy.

"

"Muốn nghe thử không?"

Ngọc giản truyền tin chưa từng gián đoạn, thế nên tông chủ tứ tông nghe rất rõ ràng thanh âm ôn nhuận, lời nói kinh thiên của Diệp Kiều: Kinh hỉ không, ngoài ý muốn không? Có kích thích không?

Tất cả mọi người trầm mặc.

Diệp Thanh Hàn, Tống Hàn Thanh: ". . .

"

Còn thiếu một chút hai người đã muốn hô to gặp quỷ.

Mẹ nó.

Ở Ma tộc nhìn thấy mặt của Diệp Kiều, so với gặp ma mà nói còn doạ người hơn.

Diệp Kiều không có nửa điểm tự giác, ngược lại cọ cọ mặt bọn hắn, cười hì hì: "Ta xem một chút đây không phải Diệp Thanh Hàn cùng Tống Hàn Thanh sao?"

"Làm sao mấy ngày không gặp, bị bắt?"

"Hai người các ngươi về sau dứt khoát đừng gọi thân truyền nữa.

"

"Gọi là tổ hợp xuyên tim đi.

"

Nàng lời nói này hoàn toàn là chân tâm thật ý.

Một đứa Hàn Thanh, một đứa Thanh Hàn, danh tự đều rất mát mẻ.

Tống Hàn Thanh, Diệp Thanh Hàn: ". . .

"

"Ngươi vào bằng cách nào?" Diệp Thanh Hàn sắc mặt cũng thay đổi.

Tống Hàn Thanh: ". . .

" Tâm mệt mỏi.

Hắn vừa nghĩ tới bộ dáng Diệp Kiều làm mưa làm gió vừa rồi thì càng mệt mỏi.

Biết phải nói gì giờ? Đồng dạng là hoàn thành nhiệm vụ, chẳng qua là hình thức của Diệp Kiều không giống của bọn hắn thôi ? !

Lộ tuyến hai người bọn hắn đi là đâm đầu vào đại môn, còn nàng vào trại địch làm lão đại?

Diệp Kiều cho hai người một cơn kinh hoàng thật lớn, cũng không cởi trói cho bọn hắn ngay lập tức, nàng ngụy trang nói cho cùng cấp quá thấp chút, mà lại thân phận không đủ cao, rất dễ dàng bị vạch trần.

Nàng chuẩn bị cứu hai người sau đó mới đem cái động ma này náo đến trời long đất lở.

Diệp Thanh Hàn cùng Tống Hàn Thanh chẳng biết tại sao, đều có một loại dự cảm không tốt lắm.

Nhất là hai người cũng đều trải qua bị Diệp Kiều hố tiền, hai người liếc nhau, cảm thấy nàng lại chồn chúc tết gà.

Không có lòng tốt ! !

"Yên tâm đi, ta sẽ an toàn mang các ngươi đi ra.

"

Diệp Kiều một bộ sức sống tràn đầy: "Tin tưởng ta nha.

"

"Như vậy hiện tại, chúng ta bắt đầu đào vong đi.

"

Nàng nói xong dẫn đầu chạy ra ngoài.

Hai người không theo kịp tiết tấu của nàng, Tống Hàn Thanh thậm chí không thèm nghĩ, trực tiếp hỏi: "Tại sao phải chạy? Những tên ma tộc kia không phải nghe lời ngươi sao?"

"Đó là ta lừa bọn họ.

"

"Tuỳ tiện tìm một bộ quần áo khác màu hồ ngôn loạn ngữ lừa gạt, nhanh thôi sẽ bị phát hiện, đừng hỏi nữa, chạy mau.

"

Diệp Thanh Hàn: ". . .

"

Thế là ba người lần nữa bắt đầu đại cuộc đào vong, ma tộc bên kia quả nhiên cũng ý thức được chỗ không đúng, Thánh nữ có thuộc hạ sao?

Không có chứ!

Thánh nữ tính cách lãnh đạm, ngày bình thường độc lai độc vãng, ngay cả Thiếu chủ cũng không liên lạc được, đối phương căn bản không quan tâm tới loại sự tình như bắt thân truyền này, càng đừng đề cập đến chuyện tìm người đến xem.

"Nhanh đi địa lao.

"

Có phản ứng nhanh tranh thủ thời gian chạy tới.

Vừa mở ra cửa phòng giam quả nhiên hai thân truyền chạy vô tung vô ảnh.

Bọn hắn lúc này mới triệt để ý thức được —— bà nội nó bị lừa rồi.

Tống Hàn Thanh là Phù tu theo không kịp tốc độ của hai người, thở hổn hển nhịn không được bất đắc dĩ lớn tiếng: "Ngươi không phải nói mang bọn ta đi ra sao ? !

"

Diệp Kiều lẽ thẳng khí hùng: "Ta nói là mang các ngươi ra ngoài, lại không nói hiện tại.

"

Quả nhiên a a a! !

Thà rằng tin tưởng trên đời này có quỷ, cũng không thể tin cái miệng này của Diệp Kiều.

Thua thiệt hắn còn ôm lòng tin với nàng.

Năm tông đám tông chủ nghe mấy người đối thoại: ". . .

" Không phải, các ngươi không nghĩ được hả, hai tên Kim Đan hậu kỳ trông cậy vào một con bé Trúc Cơ mang các ngươi chạy thoát, chuyện này có bao nhiêu hoang đường?

Trán Tống Hàn Thanh đổ mồ hôi lạnh, nghe được thanh âm kêu đánh kêu giết bên ngoài, hắn liếm liếm cánh môi khô khốc: "Ta còn có mấy trương Truyền Tống phù.

"

"Nhưng xác suất chạy trốn thành công không lớn.

"

Nơi này Kim Đan nhiều lắm, dùng Truyền Tống phù đồng nghĩa khí tức sẽ bại lộ, mà lúc ma tộc phát giác được mấy người bọn họ chạy trốn, bên kia đã dùng trận pháp cắt đứt liên hệ cùng ngoại giới.

Nói một cách khác dù cho có Truyền Tống phù cũng căn bản chạy không ra khỏi phạm vi Ma Giới.

Diệp Kiều từ túi giới tử moi ra một lá phù: "Ta có Độn Địa phù.

"

"Truyện Tống phù cũng vô dụng, Độn Địa phù của ngươi cũng đồng dạng không ra được.

" Tống Hàn Thanh liếc mắt, hoàn toàn không thấy sự khúm núm ban nãy lúc bị giam trong địa lao.

Diệp Kiều nhíu mày: "Ai nói ta muốn đi ra ngoài?"

Nàng không thèm để ý hai người: "Các ngươi nấp kỹ, đừng để sau đấy ta quay về lại phải đi vớt người.

"

"Đến lúc đó dùng Truyền Âm Phù liên hệ vị trí.

"

Nói xong Diệp Kiều bóp nát Độn Địa phù ngay trước mắt hai người, chạy.

Diệp Thanh Hàn cùng Tống Hàn Thanh liếc nhau, đều thấy trong mắt đối phương một khoảng lặng.

Làm sao đánh giá được trình độ hoang đường của Diệp Kiều chứ?

Nàng vĩnh viễn không ra bài theo lẽ thường, bộ dáng vội vã kia, ai cũng đoán không ra bước kế tiếp nàng muốn làm cái gì...

.