Sau Khi Sống Lại Gả Cho Phế Thái Tử

Sau Khi Sống Lại Gả Cho Phế Thái Tử

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 395
Đánh giá:                      
Kiếm hiệp
Ngôn Tình
Tiểu thuyết
Truyện Sủng
Cung Đấu
     
     

Mặc dù nàng không quan tâm mặt mũi của chính mình, cũng phải suy xét cho Lý Sách.

Lý Sách cho phép bọn họ công khai mà xâm nhập ‘lãnh địa’, Dư Thanh Yểu cũng không thể chịu thua Hoa Xương, mà làm hắn mất mặt.

Lúc này Phúc Cát ưỡn bụng một cái, bước ra, hắng giọng một chút giới thiệu cho Hoa Xương: “Công chúa điện hạ ngài có hiểu lầm lớn rồi, vị này là Tần Vương phi của chúng ta!

“Ngươi chính là Dư Thanh Yểu?!

” Hoa Xương nghe được ba chữ Tần Vương phi tự động đối chiếu tên, nghĩ đến tiểu tỷ muội của chính mình đã khóc nức nở lúc Tần Vương thành thân, nàng lập tức bày ra một bộ xoi mói, lấy tay đang chóng éo vòng ra trước ngực, lại nhìn từ trên xuống dưới của Dư Thanh Yểu mấy lần.

Nhưng là ngoại hình của Dư Thanh Yểu thật sự tìm không ra khuyết điểm gì, xét về diện mạo, ngay cả Nhị tỷ mà Hoa Xương vẫn luôn cảm thấy xinh đẹp nhất thiên hạ so với nàng cũng không phân cao thấp, không thua kém.

Nhưng Hoa Xương không muốn chịu thua, mạnh miệng nói một câu: “Đừng tưởng rằng thành thân thì Tứ ca của ta sẽ thích nữ nhân như ngươi!

Dư Thanh Yểu lẳng lặng đứng ở trên hành lang, cũng không có phản ứng đau lòng gì, thật giống như những lời này của Hoa Xương không thể thương tổn nàng một chút nào.

Lý Sách có thích nàng hay không, nàng chưa từng để ý.

Điều này làm cho Hoa Xương có cảm giác một quyền đánh vào bông, tức giận đến dậm chân. “Ngươi giả bộ cái gì, nếu ngươi không thích Tứ ca của ta, thì tại sao sẽ không biết xấu hổ mà muốn gả cho hắn, còn có, lúc trước không phải ngươi và Đại ca của ta tiếp xúc nhiều hay sao? Thay lòng đổi dạ nhanh như vậy!

Lời nói của công chúa Hoa Xương khiến cho tất cả mọi người ở đây vểnh tai lên.

Phúc Cát nghe được công chúa Hoa Xương dám nói như vậy, vậy mà không quan tâm mặt mũi của hoàng gia, đang muốn lên tiếng cứu giúp, nhưng Phúc An nháy mắt với hắn, lại lắc đầu một cái, làm cho Phúc Cát mất cơ hội tiếp lời.

Dư Thanh Yểu ôm chặt sách trước ngực, hít một hơi thật sâu, công chúa Hoa Xương có liên quan đến Tần Vương và Sở Vương, nàng không thể lại luôn né tránh, ôn hòa nói: “Công chúa nói cẩn thận, Thanh Yểu đã gả cho Tần Vương làm vợ, còn mời công chúa chớ có mang Thanh Yểu và hai vị điện hạ nói đùa.

Nàng không muốn làm cho chuyện này có vẻ quá mức nghiêm túc, cho nên âm cuối của giọng nói cũng mang theo một ít tiếng cười.

Có vẻ giống như công chúa Hoa Xương chỉ là đang nói đùa với nàng.

Công chúa Hoa Xương chỉ là thẳng tính nhưng cũng không phải hoàn toàn không đầu óc.

Dư Thanh Yểu cho nàng một bậc thang để xuống, chỉ là không muốn làm cả hai khó xử ở Lãng Viên, dù sao nơi này vẫn là địa bàn của Tần Vương, nếu ức hiếp Dư Thanh Yểu quá tàn nhẫn, lỡ như chọc tức hắn thì làm sao bây giờ?

Nhớ tới đã từng nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh ngồi trên cao đường của Thái Tử điện hạ, nhìn tấu chương không nói một câu, chỉ là thản nhiên mỉm cười với người phía dưới, thì mấy tên đại thần cáo già gian xảo lập tức sợ tới mức quỳ rạp xuống đất.

Đây cũng chính là lý do vì sao Thái Tử luôn mang dáng vẻ ôn tồn lễ độ, ung dung mỉm cười, nhưng cũng có thể làm người ta phập phồng lo sợ, không dám coi thường.

Cho dù hiện tại trước danh hiệu của hắn thêm một chữ phế.

Xung đột chính diện với hắn, tuyệt đối không phải thượng sách.