Thập Niên 70: Xuyên Qua Làm Một Con Trâu Thành Tinh

Thập Niên 70: Xuyên Qua Làm Một Con Trâu Thành Tinh

Cập nhật: 06/04/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 228
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Huyền Huyễn
Xuyên Không
Truyện Sủng
Điền Văn
Hệ thống
Hài Hước
     
     

Tô Điềm Điềm vừa rời khỏi liền thở dài một hơi thật sâu, khi không còn trâu, nhìn thấy Hàn Thầm ôn nhu như vậy làm cô có chút không chịu nổi.

Không nghĩ tới sạn phân quan lại còn có thể tốt bụng đến như vậy.

Thời gian Tô Điềm Điềm biến thân cũng chỉ có tác dụng trong vòng một tiếng, nên lúc sắp hết thời gian, cô nhanh chóng cởi áo khoác trên người ra, sau đó đào một cái hố ở bờ sông để chôn cái áo khoác kia xuống, còn dùng chân dẫm lên thật chặt.

Không thể mang về chuồng bò, vạn nhất bị sạn phân quan nhìn thấy, vậy không phải sẽ bại lộ hết mọi chuyện sao. Mọi người đều nói sau khi kiến quốc thì không được thành tinh, lần trước sạn phân quan nhìn thấy cảnh tượng nữ chủ sử dụng bàn tay vàng, lúc sau đều mang bộ dáng tránh người ta còn không kịp đó. tốt nhất là là nên cẩn thận một chút.

Không phải ai cũng có thể tiếp thu chuyện một con trâu có thể biến thành người.

Tại chuồng bò.

Thỏ con thỉnh thoảng lại chọc vào người của Lưu Kiệt vẫn đang còn hôn mê.

Tô Điềm Điềm xem đến có chút nhàm chán.

mu mu ~

Ngón tay thon dài trắng nõn của Hàn Thầm chậm rãi vuốt lưng của Tô Điềm Điềm, trong miệng thì lẩm bẩm, “Tiểu ngưu ngươi nói, có phải hay không rất kỳ quái.

Hiện tại trong lòng Hàn Thầm còn nhớ đến cô gái đó, không hiểu sao lại có cảm giác dễ chịu cùng quen thuộc khi ở bên cạnh cô.

Tô Điềm Điềm “...

.

Giọng nói của Hàn Thầm càng ngày càng nhỏ, nhỏ đến nổi không thể nghe thấy được gì. Cô được sạn phân quan mát xa cho cùng với tiếng nói nho nhỏ bên tại, làm cho Tô Điềm Điềm có chút buồn ngủ.

Đầu của Tô Điềm Điềm đã bắt đầu gật gù, không đến một lúc liền vang lên tiếng ngáy nho .

Hàn Thầm có chút bất đắc dĩ mà cười, sờ nó một cái, sau đó đứng dậy dẫn thỏ con cùng hắn trở về ngủ, nhưng đến lúc nằm trên giường.

Hàn Thầm vẫn lăn lộn không ngủ được, cuối cùng chỉ có thể thức cả một đêm.

Tô Điềm Điềm ngửi thấy mùi thơm, cái mũi liền giật giật, chậm chạp mở mắt.

Nghiêng đầu xuyên qua cửa sổ nhìn sắc trời bên ngoài, thấy trời vẫn còn tối a.

“Mu mu….

” Ngô, sạn phân quan thức dậy cũng thật sớm!

Tô Điềm Điềm dùng bốn chân chạy đến trước mặt sạn phân quan, thơm quá a!

Chờ bọn họ cơm nước xong, Lưu Kiệt vẫn còn chưa tỉnh lại, ngược lại tiếng ngáy của hắn lại rất lớn. Vừa nhìn đã biết là do mấy ngày này đi trộm gà nên không có ngủ.

Lưu Kiệt vất vả lắm mới có một giấc ngủ ngon, không ngờ lại bị người khác đánh thức.

Vừa muốn mắng chửi, nhưng lúc nhìn thấy Hàn Thầm còn có con trâu kia ng ở bên cạnh, thì liền cảm thấy không đúng. Lưu Kiệt đang muốn trốn đi, chỉ là hắn cúi đầu nhìn, thấy thân thể hắn đang bị dây thường trói lại.

Còn bị một đứa trẻ vừa chọc vừa kéo cơ thể khiến hắn phát đau.

Sắc mặt Lưu Kiệt thay đổi, “Con mẹ nó, Hàn Thầm ngươi mau mở trói ra cho ta.

Tô Điềm Điềm nhanh chóng dùng chân kéo thỏ con lui về phía sau, tránh bị nước miếng của hắn bay đến dính lên người.

Hàn Thầm nhướng mày khẽ cười, “Khó mà làm được, Nếu đã muốn hãm hại người khác, vậy thì không thể dễ dàng bỏ qua rồi.

Tô Điềm Điềm, “Mu mu”

Nói rất có đạo lý, dù có là vì năm đồng tiền kia hay không, thì cũng không thể dễ dàng bỏ qua cho hắn.

Lưu Kiệt “.

.

.

— —

Từ chuồng bò đi ra, trời vừa mới tờ mờ sáng, trong không khí còn sương mù, cái mũi của Tô Điềm Điềm có chút ngừa, liền đánh hắt xì vài cái.

Thấy thế Hàn Thầm liền đi vào phòng cầm một bộ quần áo khoác lên người của tiểu ngưu.

Trâu mà mặc quần áo của người nhìn chẳng khác gì trò hề.

Tô Điềm Điềm “.

.

.

.

Mới sáng sớm, đại đội trưởng đã dùng loa, gọi toàn bộ người trong đại đội đến.

Khi mọi người đã đến đông đủ, đại đội trưởng thanh thanh giọng, nhưng ý cười ở khóe miệng lại không giấu được, “Kẻ ăn trộm gà của đại đội chúng ta đã tìm ra được rồi!

( chúc mừng ký chủ đã đạt được 300 điểm giá trị khen ngợi, giá trị khen ngợi hiện tại của ký chủ là 1546 điểm.

) Hệ thống của Tô Điềm Điềm nhanh chóng thông báo.

Mọi người phía dưới nghị luận sôi nổi.

“Rốt cuộc là ai trộm? sao lại thiếu đạo đức đến như vậy!

“Nếu bắt được phải phạt thật nặng!

“Còn không phải sao.

Mọi người trong đại đội đều nhao nhao tranh luận, đến nổi đại đội trường phải dùng loa nói “Mọi người yên tĩnh một chút.

Lúc Hàn Thầm mới dẫn Lưu Kiệt đang bị trói chậm rì đi ra, Chu Thúy Thúy đi theo sao khuôn mặt tràn đầy đắc ý nghĩ ở đây cũng chỉ có cô ta với xứng đứng chung một chỗ với thanh niên trí thức Hàn.

Người trong đại đội nhìn thấy thế làm sao còn không rõ, phút chốc ánh mắt nhìn về phía Lưu Kiệt tràn ngập chán ghét, những nhà bị mất trộm gà cuối cùng cũng tìm thấy đối tượng để bọn họ phát tiết sự tức giận.

Tô Điềm Điềm thấy những người này giống như hổ dữ, liền nhanh chóng cùng thỏ con chạy đến trốn phía sau sạn phân quan.

“Ngươi bồi thường lại gà cho nhà ta.

“Lão nương nuôi gà cho mập mạp, một ngày đẻ được rất nhiều trứng, dùng để bồi bổ cho người trong nhà a”

Mọi người ai cũng đều tức giận, gà chính là tài sản quan trọng trong nhà. Những người đó vây lại trước mặt Lưu Kiệt, đều muốn cùng hắn nói chuyện, Lưu Kiệt bị những người này ép hỏi, một chút kiêu ngạo đều không thấy.

Lưu lão thái nhanh chân tiến lên bảo vệ Lưu Kiệt, vừa kêu to, “Không được khi dễ nhi tử của ta nếu không lão bà ta sẽ cùng các ngươi liều mạng.

Lưu Kiệt thấy những người đó đã yên lặng, thì lại bắt đầu tức giận mạnh miệng nói, “Ai nói ta là kẻ bắt trộm gà, có chứng cứ không.

Hàn Thầm nghe vậy không cho là đúng, tùy ý mà nói, “Lông gà dính máu ở chuồng bò là do người làm đi!

“Ngươi nói cái gì?” Lưu Kiệt chết cũng không thừa nhận.

“Mu mu!

” Tô Điềm Điềm động đậy cái chân, sớm biết như vậy đêm qua cô đã cho hắn nếm thêm nhiều đau khổ một chút.

Lưu Kiệt nhìn thấy tiểu ngưu cố ý nhằm vào hắn mà duỗi chân, ký ức trong đầu làm hắn nhịn không được run rẩy, con trâu này cũng quá tà môn rồi!

Chu Nhi Nha nhẹ nhàng tiến lên hỏi, “Thanh niên trí thức Hàn, ngươi không sao chứ?”

Chu Thúy Thúy hung hăng chau mày, lập tức tiến lên đem Chu Nhị Nha đẩy sang bên cạnh, lòng đầy căm phẫn nói, “Thanh niên trí thức Hàn ngươi nói cái gì, Lưu Kiệt còn mang lông gà dính máu ném vào chuồng bò sao?”

Chu Nhị a “.

.

.

.

.

Tô Điềm Điềm “Mu mu”

Thúy Thúy, trâu thấy bộ dạng của ngươi thật giống như một hán tử.

Hàn Trầm vuốt lông tơ trên người của tiểu ngưu, nhàn nhạt mở miệng, “ Ân, lần đầu tiên bị ta phát hiện ra, vừa vặn đêm qua lại tới, liền bị ta tóm được. Hiện tại chứng cứ hắn còn để ở chuồng bò của ta.

Chu Thúy Thúy thấy Hàn Thầm đáp lại lời nói của mình, khuôn mặt liền mang theo biểu cảm đắc ý liếc nhìn Chu Nhị Nha một cái.

“Thật làm người khác ghê tởm!

“Nếu ta là thanh niên trí thức Hàn, thì ta đã sớm tiến lên đánh cho hắn một trận rồi.

Biểu cảm hung hăng trên mặt của Lưu kiệt đột nhiên cứng đờ, nhìn thấy ánh mắt chất của mọi người, đầu của hắn càng ngày càng cúi thấp.

Lưu lão thái không thể đứng nhìn mọi người cùng nhau khi dễ Lưu Kiệt, liền kêu to, “Đều là do ta, là do ta sai nó làm.

“Là ta ghi hận thanh niên trí thức Hàn Làm hại nhà ta bị trừ mất lương thực nên mới sai sử con trai mình trả thù.

Lưu Kiệt nghe nói vậy, mới run rẩy nói, “Đúng như vậy, đều là do bà ta sai ta làm, ta không có làm gì cả.

Tô Điềm Điềm “Mu mu”