“Kiều Kiều, lần này anh đi không thể đưa em theo cùng, chỉ có thể để em lại Thâm Thành. Em phải tự mình chú ý an toàn, nếu muốn ra ngoài nhất định phải phải đem theo ít nhất một người trong số mấy người Trương Triệu. Buổi sáng em đừng ra ngoài mua đồ ăn, muốn ăn cái gì, viết vào giấy rồi đặt lên bàn ở phòng khách, sáng hôm sau, sẽ có người mang đến cho em.
”
Những việc này vốn do Lục Thừa làm, việc chăm sóc Diệp Kiều từ trước đến nay đều do anh tự mình phụ trách, chưa từng nhờ đến ai cả.
Nhưng bây giờ không còn cách nào khác, lát nữa anh sẽ đến nói chuyện qua với mấy người Trương Triệu.
Diệp Kiều ngoan ngoãn gật đầu: “Em sẽ làm theo những gì anh nói. Ở đây em cũng không có bạn bè, cho nên cũng không cần phải ra ngoài.
”
Lục Thừa âu yếm chạm vào cô: “Vất vả cho em rồi.
”
"Anh mang thêm tiền về đi.
” Diệp Kiều đột nhiên nhớ tới cái này, đẩy anh ra, muốn đi lấy thêm tiền.
“Để anh tự lấy.
” Lục Thừa không dám để cô ngồi xổm, tự mình đi về phía giường, lôi chiếc rương vừa to vừa nặng ra.
Sau khi anh trả 50 vạn cho ngân hàng, lại lấy thêm 20 vạn mua ô tô, chiếc rương đã nhẹ hơn trước. Nhưng việc buôn bán máy nghe nhạc tiếp tục bùng nổ, kèm thêm sự ra đời của sản phẩm tai nghe vì vậy chiếc rương này nhanh chóng được lấp đầy, thậm chí còn đầy hơn trước đây nữa.
Lục Thừa lấy vài vạn bỏ thêm vào túi của mình rồi khoá rương hành lý lại.
“Anh Long, gia đình anh bảo em giám sát có chút không thích hợp.
”
Trương Long ngồi dựa vào ghế da, trong tay đang cầm mảnh vải, tỉ mĩ lau chùi một con dao găm vô cùng sắc bén. Nghe vậy, cũng không hề ngước mắt lên nhìn.
“Có rắm thì mau thả đi, đừng có dông dài.
”
Người đàn em vốn dĩ cho rằng sẽ được anh Long khen ngợi nhưng khi bị Trương Long mắng, chân liền mềm nhũn, vội vàng đem mọi việc nói ra.
“Chính là ông chủ của đồ điện Thừa Phong, anh ta đã vài ngày rồi không xuất hiện.
Lúc này Trương Long mới ngẩng đầu, vết sẹo trên gương mặt của anh
ta dưới ngọn đèn lại thêm phần dữ tợn, bên lông mày bị đứt hơi nhướng lên.
“Vậy sao?”
“Vâng. Em đã tính qua, đã năm ngày anh ta chưa xuất hiện. Ngày mười một tháng giêng, có người anh em thấy anh ta lái xe đi ra ngoài, sau đó không trở về nữa.
”
“Điều tra anh ta đi nơi nào chưa?”
“Cái này thì không rõ lắm. Chúng em giả vờ làm khách hàng hỏi nhân viên ở cửa hàng đồ điện Thừa Phong nhưng bọn họ đều nói ông chủ rất bận, không nhất định sẽ đến cửa hàng”
Đàn em cũng cảm thấy không nói nên lời.
Cửa hàng đồ điện Thừa Phong mỗi ngày đều kiếm được rất nhiều tiền, ông chủ Lục Thừa lại hiếm khi đến đó, không biết mỗi ngày anh ta đang làm cái gì. Chẳng lẽ anh ta không sợ người ta đem tiền trong cửa hàng chạy mất sao?
Người đàn em đã từng dẫn theo người đến đồ điện Thừa Phong, mỗi ngày có ít nhất hơn ngàn người đến mua đồ, trong cửa hàng toàn là đồ điện, giá mỗi cái lại không thấp, một ngày cửa hàng kiếm được ít nhất phải hơn một vạn.
Đậu giống như bọn họ, mỗi ngày thu phí bảo hộ chỉ được mấy đồng tiền, đã vậy, những người bán hàng rong lại không tình nguyện nộp.
“Mày quan sát thêm mấy ngày nữa xem, xem đã xảy ra chuyện gì.
”
Trương Long buông dao găm xuống, ánh mắt lạnh lùng âm trầm. Anh ta nhớ bản thân đã từng đáp ứng với người trong lòng, lúc trước cô ấy còn đến hối thức anh ta một hồi. Nhưng mà, thật sự không phải Trương Long không muốn ra tay mà là anh ta thật sự không có cơ hội để ra tay.
Người phụ nữ tên Diệp Kiều kia rất ít ra cửa, cho dù ra cửa cũng sẽ có người đi theo cô ấy.
Trương Long đã từng ra lệnh cho anh em của mình đi thăm dò qua thân thủ của Lục Thừa, khoảng chừng mười mấy người, Lục Thừa chỉ dùng vài phút đã đem tất cả bọn họ đánh bại.
Nếu không phải Lục Thừa thủ hạ lưu tình, mấy tên đàn em đó chắc chắn sẽ bị gãy tay gãy chân.
Kể từ đó, Trương Long không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.
Anh ta kết luận, Lục Thừa có lẽ từng là một con dao sắc bén của bộ đội đặc chủng. Thậm chí, rất có khả năng Lục Thừa là người của quân đội, lần này đến Thâm Thành để làm nhiệm vụ.
Bằng không, sao Lục Thừa làm có thể đánh lại hơn hai mươi đàn em của anh ta chứ? Tất cả những anh em của anh ta đều cao lớn, vạm vỡ, thậm chí còn cứng rắn hơn những tên xã hội đen khác.
Nghĩ đến đây, Trương Long lại nhìn những người em có mặt ở đây, giọng điệu rất nghiêm khắc.
“Mấy ngày tới chúng mày phải yên tĩnh một chút, đừng gây chuyện. Tao nhận được tin tức, Thâm Thành đang bắt đầu chấn chỉnh lại mọi thứ. Lần này thủ đoạn rất lợi hại, nếu chúng mày bị bắt, tao cũng không cứu được đâu.
”
Các anh em đều im lặng phăng phắc: “Vâng, anh Long.
”
Sau khi ra ngoài, trên mặt tất cả các anh em nhịn không được lộ ra vẻ mặt khổ sở. Vốn dĩ cuộc sống của bọn họ đã rất khó khăn, nếu bây giờ im lặng sống, có thể sẽ không có cơm ăn.
“Haiz.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
”
Buổi tối.
Trương Long lại gặp người trong lòng ở chỗ cũ.
Ôn Ninh mặc một thân váy trắng như trước đây, trong tay cầm một cái túi chanel. Sau khi nhìn thấy Trương Long, cô ta liền xoay người không muốn đối mặt với anh ta.
Trương Long có chút bất đắc dĩ, lấy lòng mà dịch chuyển tới bên cạnh cô ta, cẩn thận mà quan sát sắt mặt cô ta.
“Tiểu Ninh, là người nào làm em không vui?”
Ôn Ninh khoanh tay trước ngực, khuôn mặt lạnh lùng, đôi môi hồng hào hơi nhếch lên, mang theo vẻ ngây thơ.
“Còn có thể là ai nữa? Trước đây anh luôn nói với em anh có bản lĩnh cỡ nào, gan lớn cỡ nào, dưới trướng có bao nhiêu anh em. Nhưng em chỉ nhờ anh giúp em đối phó với một người phụ nữ yếu ớt, vậy mà đã mấy tháng trôi qua rồi? Anh vậy mà vẫn chưa làm được.
”
Trương Long thở dài, vươn tay nắm lấy tay cô ta.
“Đừng chạm vào em!
”
Ôn Ninh tức giận đẩy tay anh ta ra, hất tóc đi về phía ngõ nhỏ bên đường.
Mỗi lần cô ta gặp Trương Long đều sẽ đến nơi này, bởi vì ở đây hẻo lánh, ít người và xe cộ qua lại, bên đường có những con ngõ ngoằn ngoèo, sau khi đi vào người khác sẽ khó mà thấy được.
“Đừng tức giận.
” Trương Long theo sát cô ta từng bước, cẩn thận lấy lòng cô ta
Thân ảnh cao lớn hơi khom người, cái bóng rơi xuống mặt đất, thậm chí còn ngang bằng với Ôn Ninh, có thể tưởng tượng eo của anh ta thấp đến mức nào. Ồn Ninh mím môi, không nói lời nào mà đi về phía trước.
Trương Long thở dài: “Hiaz, vốn dĩ anh muốn nói cho em một tin tốt.
”
Nháy mắt Ôn Ninh dừng lại bước chân, xoay người lại: “Tin tốt gì vậy?”
Trương Long thăm dò vươn tay ôm eo, cúi người hôn lên môi cô ta một cái.
“Người đàn ông kia đã rời khỏi Thâm Thành, để vợ anh ta lại một mình.
”
Đôi mắt của Ôn Ninh bổng dưng sáng ngời, ngón tay nắm lấy trước ngực của Trương Long, đem anh ta keo xuống trước mặt mình.
“Anh là nói…”
“Ừm, chúng ta có thể xuống tay rồi.
”
“Bao giờ?” Ôn Ninh thật sự gấp không chờ nổi. “Anh không biết đâu, trưa hôm nay chị em ở nhà lại nói chuyện của Diệp Kiều, nói cô ta làm quần áo trẻ con rất được hoan nghênh, rất nhiều người muốn mua.
"
Khi nói chuyện, thanh âm của Ôn Ninh như đang nghiến răng nghiến lợi.
“Không phải chỉ làm bộ áo quần thôi sao? Cô ta thì có cái gì tốt chứ? Hở tí là khen cô ta, còn ám chỉ em có thể ra ngoài kiếm tiền, dựa vào đâu bắt em đi làm công chứ, em không muốn.
.
.
Ôn Ninh che giấu dục vọng cùng ác ý trong mắt, đem lời nói đến bên môi nuốt xuống.
”
Chỉ cần Ôn Noãn chết, cô ta tự nhiên sẽ thành công thay thế vị trí của Ôn Noãn.
Tuy nhiên, bây giờ phải đợi một chút, chờ cô ta tốt nghiệp xong rồi nói.
“Khi nào anh thì có thể” giọng nói của Trương Long mang theo dụ hoặc, “Em muốn tận mắt nhìn thấy kết cục của cô ta sao?”
Cổ họng của Ôn Ninh giật giật, khó nén được dục vọng: “Em đương nhiên muốn, em muốn nhìn cô ta chìm xuống đáy sông. Lần này không muốn tạo thêm phiền phức, muốn một lần giết chết cô ta.
”
Trương Long trầm ngâm một lát, gần đây anh ta thiếu tiền, muốn nhân cơ hội này kiếm thêm một ít.
Mặc kệ có thể kiếm được bao nhiêu tiền chuộc từ trong tay Lục Thừa, anh ta sẽ nhân sơ hội đem người bán đi, cái nào cũng có thể giúp anh ta kiếm thêm được rất nhiều tiền.
Nhưng mà, nếu người trong lòng yêu cầu như vậy, Trương Long quyết đính sẽ không làm thêm bất kỳ hoạt động nào nữa.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!