Thập Niên 70 Xuyên Thành Người Vợ Đoản Mệnh Của Địa Chủ

Thập Niên 70 Xuyên Thành Người Vợ Đoản Mệnh Của Địa Chủ

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: Cố Sơ Cửu
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 40,477
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Xuyên Không
Điền Văn
Trọng Sinh
     
     

“Ngay bây giờ, xin mời quý vị hướng mắt về phía bên phải, nguyên liệu nấu ăn của chúng tôi đang được đưa ra.

Cùng với tiếng lăn của bánh của xe đẩy, trận đấu đầu tiên của ( Trù thần tranh bá )) chính thức bắt đầu.

Vương Cúc Hoa đi vào kệ bếp số 10, Diệp Kiều đã mặc xong trang phục và đội mũ đầu bếp.

“Nguyên liệu nấu ăn chính ngày hôm nay của chúng ta là bí đao.

Người chủ trì cười giảo hoạt, nháy mắt với nhóm đầu bếp.

“Sau đây các vị sẽ có hai tiếng để chuẩn bị món ăn, sau khi thời gian kết thúc, dù món ăn chín hay không cũng phải đưa đến trình ban giám khảo. Theo thể lệ, hai vị đầu bếp có điểm số thấp nhất sẽ bị loại. Thời gian tính giờ - bắt đầu.

Người dẫn chương trình vừa nói xong, tất cả mọi người nhanh chóng chạy về phía xe đẩy.

Diệp Kiều đang mang thai cho nên cô không muốn tranh đua cùng bọn họ, cô chậm rãi bước đến.

Vương Cúc Hoa đang rửa nồi và lau chùi khu vực nấu ăn, nhìn thấy dáng vẻ nhàn nhã của cô liền có chút sốt ruột nhưng chị ấy lại không tiện nói gì vì bây giờ đang đứng trước máy quay, chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Kiều là người cuối cùng bước lên ôm lấy quả bí đao có vẻ ngoài xấu xí nhất.

“Kiều Kiều, quả bí đao này xấu như vậy, mùi vị có thể không được tốt hay không?”

Vương Cúc cau mày: “Quả bí này thật sự quá xấu.

Diệp Kiều chọn quả bí đạo quá dị dạng, hai đầu to, ở giữa thì nhỏ, trông rất thiếu dinh dưỡng.

“Đừng vội.

Diệp Kiều cầm miếng vải sạch lau sạch vỏ bí đao, vô cùng nhàn nhã.

“Chị thấy những vị đầu bếp ở phía trước đã bắt đầu cắt bí rồi...

.

Vương Cúc Hoa nhón chân nhìn những căn bếp phía trước, chị phát hiện những người kia đều lựa chọn bí đao đẹp, họ dùng phương pháp cắt hình chữ w để cắt đôi bí đao.

Diệp Kiều nhìn thoáng qua, cười gật đầu: “Có lẽ bọn họ muốn sử dụng bí đao làm bát.

Chỉ cần liếc mắt một cái, cô có phát hiện ra có ba vị đầu bếp đang muốn khắc hoa lên trên bí đao. Đó thật sự là một khảo nghiệm về kỹ năng dùng dao.

“Không sao, em muốn lấy phần bên trong cho nên vẻ bên ngoài của bí đao như thế nào đều không hề ảnh hưởng gì cả.

Vương Cúc Hoa giúp cô đặt bí đao lên cái thớt, tò mò hỏi: “Kiều Kiều, em muốn làm món gi?"

“Làm bí đao viên.

Diệp Kiều vươn tay cắt xuống, một nhát cắt đứt quả bí đao, sau khi cắt xong còn nhìn về phía Vương Cúc Hoa chớp mắt.

“Chị Cúc, chị xem, cắt bí đao có bề ngang nhỏ dễ dàng hơn rất nhiều.

Vương Cúc Hoa: “.

.

.

.

“Chị Cúc, chị giúp em gọt vỏ bí đao trước đi, có thể gọt dày một chút, giữ lại phần thịt mềm mại bên trong là được.

” Diệp Kiều đặt con dao xuống, lau qua tay.

“Em đến khu nguyên liệu bên kia nhìn xem có nguyên liệu mà em cần hay không.

Chủ đề là bí đao, nhưng không có nghĩa sẽ chỉ có mỗi bí đao là có thể dùng được. Nếu không mọi người cũng không cần phải thi đấu nữa, một đám người chỉ cần nấu mỗi nước với bí đao là được.

Trong khu nguyên liệu phía bên kia, có rất nhiều nguyên liệu để lựa chọn, trong đó ngoại trừ các loại gia vị hay sử dụng và ít sử dụng còn có các loại hải sản, cá, thịt, rau, v.

v.

“Tổng trọng lượng không được vượt quá 200 gram.

“Được.

” Diệp Kiều nhận lấy rổ nhỏ, nhớ kỹ lời nói của nhân viên công tác.

Có rất nhiều nguyên liệu để kết hợp với bí đao nhưng trọng lượng lại hạn chế, nếu không bí đạo sẽ trở thành nguyên liệu đi kèm.

Trương Hoa đã xem xét tất cả các khía cạnh khi đặt ra các quy tắc của trò chơi.

Đi bộ qua khu vực nguyên liệu, bằng trí nhớ tuyệt diệu của mình, Diệp Kiều đã ghi nhớ các loại và vị trí của tất cả các loại gia vị cần dùng.

Cô đã thuộc lòng các thành phần từ lâu và cô có thể nhận biết độ tươi ngon của chúng bằng mắt. Tuy nhiên cũng phải xem xét đến trọng lượng của nguyên liệu.

Diệp Kiều cầm lấy cây dao nhỏ ở bên cạnh, nhẹ nhàng cắt một miếng thịt lợn.

Một miếng nhỏ thịt lợn rơi xuống. Cô cho thịt lợn vào rổ nhỏ và mang ra ngoài.

Nhóm đầu bếp ở bên cạnh kinh ngạc nhìn cô, có người âm thầm bĩu môi, nhỏ giọng nói: Giả bộ cái gì chứ? Cô ta cho rằng mình là Trù Thần sao? Cho nên mỗi thứ cô ta lấy được đều chính xác 200 gram sao? Hừ.

.

.

Anh ta vừa dứt lời, thì một âm thanh máy móc từ lối ra của khu nguyên liệu vang lên

"200 gram.

"

Lỗ tai của nhóm đầu bếp đều dựng cả lên:

Vị đầu bếp kia bĩu môi: “.

.

.

.

.

” anh ta cầm cái rổ nhỏ chạy về phía bên cạnh.

Diệp Kiều đón nhận ánh mắt của tất cả mọi người, khẽ mỉm cười gật đầu chào bọn họ.

Sau đó bình tĩnh xách theo miếng thịt lợn đi về kệ bếp số 10.

“Trời ạ, Kiều Kiều, em chỉ lấy một ít thịt lợn như vậy thôi sao? Chị thấy những người khác đều lấy cua hoàng đế, tôm hùm!

Vương Cúc Hoa lo lắng không thôi, một bên gọt vỏ bí đao, một bên nhỏ giọng hỏi.

“Chị nghe người ta nói chỉ cho phép giới hạn trong 200 gram, bọn họ đều sẽ chỉ lấy mỗi gạch cùng thịt phía bên trong cua hoàng đế và tôm hùm thôi.

“Ừm.

” Diệp Kiều bắt tay xử miếng thịt, “Không sao, em chỉ làm bí đao viên đơn giản mà thôi, cho nên không cần những nguyên liệu nấu ăn quá phức tạp.

“Cứ như vậy có thể chúng ta sẽ thua thì sao?” Vương Cúc Hoa vô cùng lo lắng, “Ban giám khảo nhất định sẽ thích những thứ tốt hơn.

“Bọn họ nhất định sẽ thích đồ ăn ngon.

” Diệp Kiều nhìn về phía chị ấy, trấn an nói: “Thức ăn có ngon hay không, không nhất thiết chỉ phụ thuộc vào nguyên liệu. Nếu nguyên liệu quá tốt căn bản không cần đến đầu bếp, chỉ cần bọn họ đem nguyên liệu rửa sạch sau đó bưng lên là được.

Như cua hoàng đế, cách tốt nhất để chế biến nó là hấp.

Mùi vị của nó vốn dĩ đã rất tươi ngon, cho nên không cần dùng đến đầu bếp để làm gì.

Diệp Kiều nói: “Đây là cuộc thi đầu bếp, chủ yếu xem tay nghề chứ không phải xem nguyên liệu.

Nhìn thấy ánh mắt vô cùng tự tin của cô, Vương Cúc Hoa lắp bắp nói “Hoá ra là như vậy.

.

.

.

.

.

“Ừ. Chị Cúc, chị lấy bí đao cắt thành từng miếng lớn, mười phân là được.

“Được” Vương Cúc Hoa lấy bí đao, cắt thử một miếng trước.

“Kiều Kiều, em xem như vậy đã được chưa?”

Diệp Kiều đang cắt thịt, nghe vậy quay đầu nhìn sang.

“Như vậy là được rồi.

“Được, vậy chị sẽ cắt như thế, dù sao chị cũng không biết nhiều về nấu nướng, nhưng chị sẽ tin tưởng em tuyệt đối.

Vương Cúc Hoa lẩm bẩm một mình “Em nói gì, chị sẽ làm theo đó.

“Vâng.

” Diệp Kiều nở nụ cười, mất vài phút để loại bỏ lớp màng bên ngoài miếng thịt nạc.

Sau đó cho muối vào, thêm một chút bột ngũ vị hương, lòng trắng trứng gà và một ít dầu rồi dùng đũa đảo đều.

Thịt nạc cần phải ướp thêm một chút thời gian để ngấm gia vị.

Tổ tiết mục chuẩn bị thật sự rất đầy đủ, những thứ như nước dùng đều được chuẩn bị sẵn. Diệp Kiều đi lấy một ít, theo thói quen điều chỉnh hương vị tỉ mỉ hơn, sau đó cho vào nồi đun sôi rồi mới dùng.

Sau khi thịt nạc được ướp xong thì đổ vào một ít tinh bột và bột mỳ sau đó bắt đầu nhào. Nhào xong, đặt nó sang một bên để sử dụng sau.

"Chị Cúc, chị mang bí đạo lại đây cho em.

“Được!

” Chị Cúc bưng bí đao đi đến.

Diệp Kiều lấy một cái nồi lớn, cho vào một ít dầu, sau đó lần lượt bỏ từng miếng bí đao vào.

"Kiều Kiều, em làm gì vậy?"

“Bí đao chiên.

” Diệp Kiều bớt chút thời gian trả lời, “Bí đao dễ bị nát, chiên vừa có thể giữ được vị ngon vừa có chút giòn.