Thập Niên 70 Xuyên Thành Người Vợ Đoản Mệnh Của Địa Chủ

Thập Niên 70 Xuyên Thành Người Vợ Đoản Mệnh Của Địa Chủ

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: Cố Sơ Cửu
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 40,376
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Xuyên Không
Điền Văn
Trọng Sinh
     
     

Bí đao chiên chín gần tám phần, Diệp Kiều tắt lửa.

“Kiều Kiều, kế tiếp chúng ta sẽ làm cái gì?” Vương Cúc Hoa tò mò mà đến gần.

“Chị Cúc, chị đem con dao nhỏ ở bên kia đưa cho em.

” Diệp Kiều chỉ vào giá đỡ dao và hỏi lấy con dao bên trái ở phía ngoài cùng.

Tổ chương trình đã trang bị cho mỗi bếp một bộ dao hoàn chỉnh, xếp từ trái sang phải, tổng cộng có mười con dao.

Sau khi nhận lấy con dao, Diệp Kiều khéo léo vặn lưỡi dao ra, sau đó lấy từ trong nồi ra hai miếng bí đao lớn, cắt đôi chúng theo chiều ngang, phần cứng ở phía trước thì tạm thời được giữ lại, phần mềm ở phía sau được cắt nhỏ cho vào bát thịt nạc đã ướp hơn mười phút.

Đem cái bát lớn đưa cho Vương Cúc Hoa: “Chị Cúc, chị hãy khuấy thêm hơn ba phút nữa nhé.

“Được!

” Vương Cúc Hoa, người đang lo lắng về việc không có gì để làm bây giờ lại nhận được nhiệm vụ, lập tức cầm cái bát lớn đó lên, tay phải nhanh chóng dùng đũa quấy.

Diệp Kiều cúi đầu đem phần bí đao được để lại một lần nữa cắt thành miếng nhỏ, mỗi một miếng bí đao lớn được chia gọn gàng thành 9 phần, hai miếng bí đao được cắt thành 18 phần.

“Xong rồi.

” Sau khi cắt bí đao xong thì ở bên kia Vương Cúc Hoa cũng đã khuấy tô thịt nạc xong.

Diệp Kiều cầm lấy, nhìn màu sắc thì cảm thấy gần như đã được tẩm ướp tốt cho nên cô đổ thịt và bí đao trong bát vào máy xay sinh tố.

Theo tiếng “Ong ong ong” qua đi, cho ra một bát nhão màu nâu đỏ nhạt trong hơi lạ mắt.

Là một chương trình dành cho người sành ăn, tất nhiên không thể để các đầu bếp trổ tài nấu nướng một mình, người dẫn chương trình đã đến từ rất sớm ngay từ khi mọi người bước vào giai đoạn chuẩn bị.

Diệp Kiều được phân vào bếp số 10, nằm ở phía trong cùng, người dẫn chương trình mãi đến một tiếng sau mới đến bên cô.

“Đầu bếp Diệp, cô dự định dùng bí đao để làm món gì?”

Nữ dẫn chương trình mặc một chiếc váy màu hồng nhạt, tuy ngũ quan tương đối bình thường nhưng dáng người rất đẹp và cô ấy cũng biết cách thể hiện ra vẻ đẹp của minh, cầm chiếc micro õng ẹo đưa đến trước mặt của Diệp Kiều.

“Oa, màu của chén bột nhão này thật là đẹp quá đi.

Máy quay đi theo cùng nữ MC lập tức chĩa thẳng vào cái bát.

Diệp Kiều cười nhẹ và tiếp tục với động tác trên tay, cô không đứng dậy trả lời câu hỏi trước đó cho đến khi tất cả các lát thịt đã được xử lý xong.

“Tôi tính làm bí đao viên. Còn thịt băm này sẽ là nhân bên trong của viên bí đao.

“Hả?” Nữ MC kéo sợi dây điện dài của chiếc micrô tới, bước lại gần hai bước. “Tôi thấy những người khác đều sử dụng những nguyên liệu quý hiếm, tại sao đầu bếp Diệp lại chỉ chọn loại thịt nạc thông thường nhất?”

Diệp Kiều cười nói: “Nguyên liệu chính của món ăn này tôi làm là bí đao, những thứ khác cũng không quan trọng đến vậy.

Thấy cô nhẹ nhàng bâng quơ lược qua đề tài này, nữ MC không cam lòng mà tiếp tục hỏi tiếp.

“Nguyên liệu cô chọn bình thường như vậy, sao có thể so sánh với đầu bếp khác? Cô đang bó tay với mình sao?”

Những người bên cạnh cô khi nghe thấy điều này đều cười khúc khích, Diệp Kiều khẽ nheo mắt lại.

Cô không biết đây là phong cách dẫn chương trình thông thường của thành phố Hồng Kông TV hay là người dẫn chương trình đang cố tình khiêu khích. Nhưng mà Diệp Kiều cũng không nghĩ sẽ nhường nhịn cô ta.

“Đằng sau vẻ ngoài bình thường là một hương vị thơm ngon, giống như cô vậy, nữ MC. Tuy cô trông bình thường, nhưng cô lại có một tấm lòng tốt.

Đây là khen cô hay vẫn là đang mắng cô vậy?!

Nụ cười trên mặt của nữ MC khi nghe Diệp Kiều nói vậy thiếu chút nữa không còn giữ được trên môi, quay lưng về phía máy quay, hung hăng trừng mắt với Diệp Kiều, giọng nói cũng lạnh đi vài phần.

“Vậy chúng ta hãy cùng chờ xem.

“Được thôi.

” Diệp Kiều cũng không đi để ý tới tính tình xấu xí của cô ta, tiếp tục cúi đầu nấu ăn.

Cô lấy một chiếc túi ni lông nhỏ, cho tất cả hỗn hợp thịt với bí đao đã được xay nhuyễn vào trong túi ni lông, sau đó khoét một lỗ nhỏ ở một góc, dùng lỗ này để nặn từ viên thịt để trong trên thớt.

Do miếng bí đao đã được chiên trước nên đã được định hình nhưng thịt bên trong lại mềm, dùng lực một chút thì nhân thịt se lại, miếng bí đao sẽ hơi phồng lên.

Tổng cộng 18 viên bí đao, 200g thịt nạc cùng với bí đao xay nhuyễn, vừa lúc đủ dùng.

Diệp Kiều nhìn lại kiệt tác của cô, nhếch khóe miệng lên.

Có vẻ như ước tính của cô về các thành phần nấu món ăn đều là chính xác và mọi thứ đều vừa đủ không dư không thiếu.

Sau khi chuẩn bị hết tất cả mọi thứ, cô đem những viên bí đao này lăn vào bên trong bột, sau liền cho vào chảo dầu bắt đầu chiên.

Động tác Diệp Kiều không nhanh không chậm, quả bí đao mà cô chọn không cần phải trạm trổ tỉ mỉ cho nên cũng không cần có thời gian dài để hầm nấu.

Cô làm chậm như vậy là vì còn đợi người khác, sợ làm xong sớm hơn những người khác trong khi họ còn đang bận nấu món của họ. Món của cô nguội thì món của người khác mới bê ra khỏi chảo, nóng lạnh thế nào chắc chắn cũng sẽ ảnh hưởng đến sự đánh giá của ban giám khảo.

Hai tiếng đồng hồ trôi qua thật nhanh.

Diệp Kiều đã sớm chuẩn bị xong, nhìn thời gian mà bắt đầu bày dĩa lên trên bàn, bày những viên bí đao đã được chiên lên trên dĩa, trang trí một ít hương thảo và sốt cà chua bên cạnh.

“Đinh linh!

” Tiếng chuông kết thúc của cuộc thi vang lên và mọi người cũng dừng lại mọi động tác.

Có người đã chuẩn bị từ trước, có người lại cảm thấy thấy hoảng loạn.

Diệp Kiều nhìn thấy bếp số 8 phía trước, bí đao của đầu bếp chỉ mới chạm một nửa, đầu rồng ngẩng cao, nhưng thân và đuôi rồng vẫn chưa xuất hiện.

Bán thành phẩm.

Diệp Kiều hơi hơi thở dài, vì đối phương mà cảm thấy tiếc nuối.

“Bây giờ, xin mời các đầu bếp của chúng ta mang những tác phẩm sáng tạo của họ đến bàn nếm thử phía trước.

Vài phút sau, mười món ngon đã được bày lên chiếc bàn dài phía trước. Các giám khảo và khách mời đặc biệt tập trung lại với nhau và bắt đầu nếm thử từng món một.

Họ nói chuyện rất khẽ và chỉ trao đổi với nhau một thời gian ngắn.

“Tay nghề của những đầu bếp này rất tốt a.

“Tôi rất thích món số 3. Trứng cua và bí đao anh ấy làm rất ngon.

“So với món số 3, tôi nghĩ món số 6 tốt hơn, cô ấy rất tỉ mỉ cẩn thận, món tráng miệng làm từ bí đao của cô ấy có hương vị rất đặc biệt.

Mấy người cùng nhau trò chuyện, không ngừng hướng về phía bên phải mà đi đến.

Cho đến khi bước chân không thể di chuyển được nữa, giám khảo Hào Chính, người nói rằng ông thích món số 6 đã không thể kìm lòng được và nhìn vào nó, và phát hiện ra một bóng dáng mũm mĩm chiếm giữ vị trí số 10, đôi chân của ông ấy dường như bị cắm rễ, nói chung không thể di chuyển được.

“Này, này! Chuyện gì đang xảy ra với những người phía trước vậy? Ông có định để chúng tôi tiếp tục nếm thử không?”

“Đừng nóng vội đừng nóng vội, để tôi thử thêm hai miếng nữa, vừa rồi nếm qua cũng chưa ném ra mùi vị.

Người vừa nói là một thanh niên trắng trẻo mập mạp, anh ta đang dùng những ngón tay mập mạp nhéo chiếc đũa, trên đầu đũa có một viên bi vàng.

Món thịt viên này trông rất thú vị, nó không phải hình cầu mà là một khối vuông.

Chiên hình vuông đều nhau mà màu sắc các mặt rất đều nhau là hợp lý, ngay cả những góc dễ bị cháy nhất cũng có màu vàng sậm.

Mắt nhìn của Hoàng Chính thật tốt lập tức liền trừng lớn hai mắt nói: “Đây là tác phẩm của đầu bếp nào vậy? Kỹ thuật nấu ăn rất tuyệt, nhiều năm như vậy cũng chưa từng thấy một người mới nào có thể điều chỉnh nhiệt độ lửa tốt đến mức này.

Sở dĩ nói là người mới là bởi vì đầu bếp của ( Trù Thần tranh bá )) đều ở độ tuổi từ hai mươi đến ba mươi tuổi, đối với ngành đầu bếp thì ở độ tuổi này là thời điểm thích hợp để một người mới bắt đầu.

“Anh đừng ăn nữa! Nửa dĩa đều bị anh ăn sạch cả rồi.