Ba ngày sau, Diệp Kiều dành chút thời gian đưa Lâm Uyển đi đến trại tạm giam.
Khi nhìn thấy Diệp Diệu Tổ, nước mắt Lâm Uyển lập tức trào ra, bà ta bổ nhào vào lan can, đưa tay vào bên trong.
“Mẹ nó, Diệu Tổ à, sao con lại gầy đi nhiều như vậy chứ? Vết thương trên mặt từ đâu ra vậy? Có đau hay không con?”
Diệp Kiều vốn muốn ngồi xuống cùng với bà ta, nhưng thấy bà ta làm như vậy, cô liền dứt khoát đi qua một bên khác gần đó ngồi xuống.
Bên cạnh chính là cửa sổ, Diệp Kiều thuận tiện quan sát cảnh vật ngoài cửa sổ luôn.
Gió thu xào xạc, còn có những giọt mưa thu tinh tế mong manh, lúc thì mưa thu, lúc thì lạnh, điều đó cũng có nghĩa là thời gian thi đại học lần thứ nhất đang đến gần.
Diệp Diệu Tổ vội vàng bắt lấy tay Lâm Uyển, ngữ khí cũng vội vàng giống bà ta.
“Mẹ, mẹ có giúp con tạo dựng quan hệ không? Chừng nào con mới có thể được thả ra vậy?!
”
Thời điểm hắn ta nói những lời này, trong mắt tràn đầy kỳ vọng, ngày hôm qua hắn ta cũng đã bị tuyên án hình phạt mười năm tù.
Nhận được kết quả như vậy, Diệp Diệu Tổ tuyệt đối không thể chấp nhận, hắn ta mới 22 tuổi, mười năm chính là một nửa thời gian sống của hắn ta rồi. Chỉ cần nghĩ đến việc này, Diệp Diệu Tổ liền sợ hãi đến nỗi cả người run rẩy.
“Mẹ, trong nhà tù căn bản không phải là nơi để cho người ở đâu. Mẹ thử nhìn con xem!
”
Vì muốn làm cho Lâm Uyển mềm lòng, cũng vì muốn tăng mạnh lực thuyết phục trong lời nói của mình, Diệp Diệu Tổ nhanh chóng kéo tay áo lên, lộ ra dấu vết tím tím xanh xanh bên trong.
Lâm Uyển nhìn xem mà trong lòng đau xót, sờ lên những vết xanh tím ấy một cách thật cẩn thận: “Sao bọn họ có thể đối xử với con như vậy chứ? Con không có nói cho đồng chí công an nghe sao?”
“Con không dám nói. Nếu con nói cho công an nghe thì buổi tối bọn họ sẽ đánh ác hơn.
”
Vành mắt Diệp Diệu Tổ đỏ hồng, nhìn qua thấy thật đáng thương, anh ta còn thường xuyên quay đầu nhìn Diệp Kiều đang thờ ở bên cạnh, hy vọng cô có thể mềm lòng.
Nhưng mà, Diệp Kiều vẫn chỉ đứng bên cửa sổ, cô còn lấy từ trong túi ra một quyển vở nho nhỏ và bắt đầu học thuộc lòng các bài thơ. Cô cũng không ngẩng đầu lên, dường như không nghe thấy Diệp Diệu Tổ nói cái gì
“Vậy...
.
.
.
. vậy phải làm sao bây giờ?” Lâm Uyển nghe được như vậy thì tim đập mạnh vì run sợ, trong đầu lại trống rỗng.
Bà ta chỉ là một người phụ nữ bình thường, khi còn trẻ, bà ta được người khác giới thiệu kết hôn với cha của Diệp Kiều là Diệp Cảnh Minh, sau đó nhờ vào mối quan hệ của Diệp Cảnh Minh, bà ta mới được vào làm ở bộ phận tuyên truyền của nhà máy sắt thép, mỗi ngày chỉ cần viết những bài thơ chua chát là được.
Đối với những vấn đề trong tù, Lâm Uyển thực sự không biết làm như thế nào.
Diệp Diệu Tổ nhìn bà ta, đưa mắt ra hiệu: “Mẹ, mẹ không có biện pháp nhưng mà chị của con có đó.
”
Lâm Uyển lúc này mới phản ứng lại, lập tức quay đầu lại mở ta mắt trừng Diệp Kiều: “Diệp Kiều! Con đừng có đứng ngốc ở đó nữa! Mau đến đây!
”
Diệp Kiều liếc mắt nhìn bà ta một cái, lạnh lùng nói: “Mẹ, con chỉ đồng ý với mẹ là đến xem em trai thôi, cũng không có đồng ý những chuyện khác. Nếu mẹ nói thêm nữa thì con sẽ đi ra ngoài ngay lập tức.
”
Cô vừa nói vừa nhấc chân lên đi ra cửa. Động tác này của cô khiến cho Diệp Diệu Tổ sợ tới mức đứng lên la lớn: “ Chị ơi, chị! Chị đừng đi!
”
“Ngồi xuống!
” Đồng chí công an phụ trách trông coi quát lạnh một tiếng.
Diệp Diệu Tổ vội vàng ngồi lại chỗ cũ, nhìn về phía Diệp Kiều với ánh mắt trông mong: “Chị ơi, em cầu xin chị. Em còn có việc muốn nói với chị.
”
Diệp Kiều bĩu môi, cô biết bây giờ mình cũng không đi được. Lần này cô đến đây chủ yếu là vì muốn nhìn thảm trạng của Diệp Diệu Tổ, bây giờ cũng đã xem xong rồi, trong lòng cô rất sảng khoái. Nhưng mà nếu bây giờ cô đi khỏi đây, Lâm Uyển nhất định sẽ làm loạn lên, vì để tránh phiền toái, cô vẫn ngồi xuống bên cạnh Lâm Uyển.
“Cậu muốn nói chuyện gì?”
Diệp Diệu Tổ cười cười lấy lòng cô: “Chị, em biết lần này em đã gây ra tai họa không nhỏ. Nhưng mà em thật sự không phải cố ý. Chị có thể giúp em liên lạc mối quan hệ một chút? Đừng để cho em phải ngây ngốc ở trong tù mười năm được không?”
Thì ra là mười năm.
Đối với thời gian này, Diệp Kiều rất vừa lòng, trong nguyên tác, cuối cùng kết cục của Diệp Diệu Tổ cũng là bị ngồi tù mười năm, nguyên nhân là do anh ta say rượu, đụng vào người khác mà còn chạy trốn, dẫn tới cái chết của một cô gái trẻ trong một đêm mưa vắng người.
Vòng đi vòng lại, kết cục này vẫn đến với anh ta.
“Tôi không giúp được gì cho cậu đâu. Điều duy nhất tôi có thể làm vì cậu đó là thay cậu chăm sóc tốt cho mẹ và Tiểu An mà thôi.
”
Ai nhờ chị chăm sóc mẹ và Tiểu An chứ! Diệp Diệu Tổ lạnh nhạt nghĩ.
Hắn ta chỉ muốn làm cho cuộc sống của mình dễ dàng hơn mà thôi.
“Vậy.
.
chị ơi, chị cho em ít tiền đi được không? Em đã nói với mấy người trong nhà tù này anh rể của em là ông chủ lớn Thừa Phong, anh ấy có rất nhiều tiền.
“Em đã khoác lác quá rồi.
” Diệp Kiều nghiến răng, cô thật sự rất muốn tiệt đường sống của tên này, đi đâu cũng phải làm liên lụy đến người đàn ông của cô.
“Tôi cũng không ngại mà nói thật với cậu, Thừa Phong không phải là của anh rể cậu. Anh rể cậu chỉ là một người làm công thôi. Lần này bởi vì cậu phạm vào sai lầm lớn như vậy, anh ấy bận chạy tới chạy lui, làm chậm trễ mấy đơn hàng lớn ở nhà máy thiết bị điện, đã bị ông chủ lớn của Thừa Phong đuổi việc rồi!
”
“Không thể nào!
” m thanh Diệp Diệu Tổ trở nên bén nhọn, trong mắt lóe lên hoảng sợ, hắn ta nắm chặt hai tay lại thành quyền, gắt gao đặt trên mặt bàn lạnh lẽo, ánh mắt dán chặt vào trên mặt Diệp Kiều.
“Chị gạt tôi!
” Nếu tất cả những gì hắn ta nghĩ trước đây đều là sai, những người trong tù nhất định sẽ đánh chết hắn ta!
Vốn dĩ, lần này hang ổ bị phát hiện, bọn họ đều đem toàn bộ tội danh đổ lên trên đầu mình rồi. Bọn họ đã hoạt động hang ổ ngầm này trong nhiều năm như vậy cũng không có chuyện gì xảy ra, nhưng không hiểu sao lại trùng hợp như vậy, thời điểm Diệp Diệu Tổ gia nhập vào lần đầu tiên, họ đã bị cảnh sát phát hiện. Hơn nữa hành vi của Diệp Diệu Tổ cũng rất khả nghi, rõ ràng hắn ta đã bị lừa hết tiền, không phải hắn ta nên tức giận sao? Nhưng sao có thể đột nhiên lựa chọn tham gia nhóm của bọn họ và bắt đầu thiết lập mưu để lừa những người khác được chứ?
Tóm lại, Diệp Diệu Tổ là người cung cấp thông tin cho cảnh sát! Hắn tìm mọi cách để ở trong hang ổ ngầm ba ngày, chỉ để cho cảnh sát thuận lợi một lưới bắt hết bọn họ.
Lập luận như vậy thực sự hợp logic, nhưng lại bỏ qua một điểm, trên thế giới này thực sự có những người bẩm sinh đã xấu xa như Diệp Diệu Tổ đấy.
“Chị ơi! Chị cho 5000 tệ đi! Em chỉ cần 5000 thôi!
”
Không thể áp chế bọn họ bằng địa vị thì dùng tiền để lấy lòng bọn họ vậy. Đầu óc của Diệp Diệu Tổ vận động cũng thật sự rất nhanh, anh ta nhìn về phía Diệp Kiều chờ đợi.
Bên này Lâm Uyển đã bị con trai dọa sợ rồi.
5000 nhân dân tệ đó, cả đời này bà ta cũng chưa bao giờ thấy qua nữa, con gái bà ta thật sự có thể lấy ra được sao?
Bà ta kinh ngạc nhìn Diệp Kiều, không biết mình nên mong đợi điều gì vào lúc này.
Diệp Kiều nhíu mày: “Em trai à, cậu quá coi trọng người chị như tôi rồi, đừng nói là năm ngàn, năm trăm tôi cũng không có.
”
“Sao có thể?! Lần trước anh rể lấy ra số tiền ít nhất phải hơn vạn!
”
Diệp Diệu Tổ không tin, chính mắt hắn ta đã nhìn thấy tiền trong ngăn tủ của Lục Thừa.
“Đó đều là tiền của nhà máy, anh rể cậu đã bị sa thải, lấy đâu ra tiền chứ? Lần trước anh ấy đưa cho cậu vài nghìn nhân dân tệ cùng một lúc là bởi vì anh ấy nghĩ rằng cậu muốn đi trả nợ thôi.
”
“Không, không phải như vậy, chị đừng có gạt tôi!
” Diệp Diệu Tổ giống như một con thú bị mắc kẹt, đôi mắt của hắn ta đã hoàn toàn đỏ hoe.
Diệp Kiều lạnh lùng cúi mặt xuống: “Cậu tin hay không thì tùy! Để giảm án cho cậu, tôi đã đem tất cả tài sản của mình vào đó! Anh rể của cậu bị sa thải, cũng là do bị cậu liên lụy! Diệp Diệu Tổ, tôi đã cố gắng hết sức, đã tận tình tận nghĩa rồi!
”
Vừa nói, cô vừa giả bộ như vô cùng tức giận, quay đầu đi.
“Chị ơi! Chị!
” Diệp Diệu Tổ sốt ruột, lớn tiếng kêu cô.
“Diệu Tổ, con đừng gọi nữa.
” Lâm Uyển vội vàng ngăn chặn anh ta lại, “Điều chị con nói là sự thật. Mấy ngày nay nó đã bôn ba vì chuyện của con rồi.
"
Diệp Kiều và Lục Thừa mỗi ngày đều đến khu tập thể, vẻ mặt đầy mệt mỏi.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!