Hai người vừa ra khỏi phòng, nhân viên khách sạn trực ở bên ngoài đã cúi đầu xin lỗi và nói rằng họ đã nâng cấp miễn phí dãy phòng mà họ đã đặt lên hạng phòng tổng thống cao cấp nhất.
Hai người đi theo nhân viên đến thang máy.
Tòa nhà này có thang máy, nhưng hầu hết thời gian thang máy chỉ dành cho khách ở tầng năm.
Tầng năm là nơi có Phòng Tổng thống.
Diệp Kiều kiếp trước đã ở rất nhiều khách sạn năm sao, cũng đã trải nghiệm dịch vụ của phòng tổng thống, nhưng đây là lần đầu tiên cô ở phòng tổng thống ở Huaguo năm 1973!
Diệp Kiều vẫn còn thấy khá tò mò.
Khi tiến vào phòng 588. Điều gây chú ý là phần trang trí bằng gỗ gụ.
Trang trí và đồ nội thất bằng gỗ nguyên khối có thể bền vững theo thời gian, tạo nên bầu không khí và sự tĩnh lặng độc đáo, theo quan điểm của Diệp Kiều, chúng không tạo cảm giác lỗi thời, nhưng chúng cũng không phù hợp phong cách trang trí u Mỹ tối giản của các thế hệ sau.
Nhưng hầu hết các lý do khiến các thế hệ sau không áp dụng kiểu trang trí kiểu Trung Quốc là kiểu trang trí kiểu Trung Quốc quá đắt và không phải ai cũng có thể mua được đồ nội thất bằng gỗ nguyên khối.
Sau khi đưa Diệp Kiều và Lục Thừa vào phòng tổng thống, nhân viên khách sạn liền rời đi.
“Kiều Kiều, anh đi trước tắm rửa.
” Lục Thừa nói một câu rồi chạy vào phòng tắm.
“Anh ấy từ khi nào lại trở nên tăng động như vậy nhỉ?”
Diệp Kiều có chút nghi hoặc, cô lắc đầu, không nghĩ nữa và bắt đầu nhìn xung quanh căn phòng tổng thống. Cuối cùng, Diệp Kiều bước đến bên cửa sổ và nhìn ra ngoài.
Ồ, từ đây có thể nhìn thấy dòng sông, gió nhẹ vào ban đêm cũng rất dễ chịu.
Ngồi xuống chiếc ghế tựa bên cửa sổ, Diệp Kiều thoải mái vươn vai.
Không lâu sau.
“Kiều Kiều, anh đã tắm xong rồi.
” Lục Thừa vào phòng ngủ gọi cô: “Em cũng đi tắm rửa rồi ngủ sớm một chút.
”
“Vâng...
.
.
.
. Diệp Kiều uể oải trả lời, không muốn cử động.
”
“Đợi chút nữa em sẽ tắm.
”
“Không được.
”
Diệp Kiều chớp chớp mắt, trong nháy mắt ngẩng đầu nhìn Lục Thừa đang đứng trước mặt mình.
Giây tiếp theo, đôi mắt nhắm hờ của cô đột nhiên mở to, mắt cô nhìn thẳng.
“Anh anh anh.
.
.
.
”
"Em sao vậy? ” Lục Thừa cúi xuống nhìn cô cười.
“Sao anh không mặc quần áo?!
”
Diệp Kiều hai tay che mặt, cảm giác dưới lòng bàn tay hai gò má đã rất nóng!
“Vậy em đừng nhìn nha.
”
Lục Thừa buồn cười xoa đầu cô
“Em che mặt làm cái gì? Em phải che đôi mắt chứ.
”
Diệp Kiều ậm ừ: "Tại sao em che mắt lại chứ? Phong cảnh đẹp như vậy, một phút một giây cũng không thể bỏ lỡ!
"
“Ồ?” Lục Thừa Như chợt bừng tỉnh, nắm lấy tay cô, áp lên bộ ngực trần của mình. “Vậy em còn muốn xem nữa không?”
Diệp Kiều mộc ngơ ngác gật đầu: “Muốn”
“Còn muốn sờ nữa không?”
Anh nắm tay Diệp Kiều trượt dọc theo da thịt của anh.
Diệp Kiều cảm nhận được kết cấu dưới lòng bàn tay, đầy tính đàn hồi, xúc cảm thật tuyệt, theo nhịp thở của Lục Thừa, lồng ngực của anh ấy cũng phập phồng lên xuống.
Có một cảm giác sức mạnh nam tính toát ra từ bên dưới da thịt của anh.
Bùm!
Diệp Kiều cảm thấy toàn bộ máu trong cơ lên đầu! the đang dồn
Chỉ số thông minh của cô không còn nữa, chỉ còn sót lại một ý nghĩ!
Cô, đêm nay, nhất định phải ngủ với người đàn ông này!
“Em sẽ đi tắm rửa ngay!
!
!
”
Thân hình nhỏ bé bật dậy khỏi ghế tựa, Diệp Kiều dùng hết sức bình sinh lao vào phòng tắm với tốc độ nhanh nhất.
"Ha ha ha ha ha.
”
Nhìn cô rời đi, Lục Thừa cười đến mức nằm trên ghế, nhưng trong ánh mắt lại không hề có chút trêu chọc, chỉ có tràn đầy tình yêu cùng cưng chiều.
Kiều Kiều của anh thực sự là một cô gái thành thật.
Còn nữa, cũng là một cô gái không chịu được cám dỗ.
Lục Thừa quyết định rằng anh phải tập thể dục thật tốt để tuyệt đối duy trì thân hình đẹp nhất.
Anh không thể chịu nổi một ngày nào đó, đôi mắt của Diệp Kiều sẽ nhìn người khác mà không phải anh.
Anh không thể chịu nổi thái độ vừa nãy của cô ấy khi đối mặt với cơ thể của một người đàn ông khác.
Trong phòng tắm, Diệp Kiều nhanh chóng vỗ nhẹ khuôn mặt đỏ bừng của mình.
Khi đánh răng, cô càng nghĩ về nó, cô càng cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Rõ ràng là trước đây cô ấy đã cố gắng hết sức để quyến rũ Lục Thừa, nhưng Lục Thừa vẫn luôn bị ám ảnh như Liễu Hạ Huệ, luôn có thể rời bất cứ lúc nào
Không biết bao nhiêu lần cô nghĩ đến cái đêm vừa mới xuyên qua đến đây, đêm đó thật phóng túng biết bao.
Mặc dù sau đó bản thân cô cũng nghĩ đến việc thoát khỏi cốt truyện và Lục Thừa, nhưng sau này không phải cô vẫn nghĩ tới hay sao?
Cô thậm chí còn sẵn sàng tạo vai nữ chính xuất sắc nhất như trong sách ra tới.
Diệp Kiều bĩu môi sờ sờ cái bụng phẳng lì của cô
“Chẳng lẽ cô lại kém hấp dẫn như vậy sao? Cô thực sự thua kém nguyên chủ sao?"
Diệp Kiều quay lại, nhìn vào chiếc gương soi toàn thân trong phòng tắm và liếc nhìn lên và xuống dáng người của cô.
Có thể là do xuyên qua đã lâu, cô cảm thấy cơ thể này ngày càng giống với hình dáng ban đầu của mình, làn da trở nên trắng nõn và mềm mại hơn, các đường nét trên khuôn mặt cũng trở nên rõ ràng hơn, dáng người càng là lướt hấp dẫn hơn.
Khi cô đọc cuốn sách, bên trong viết rõ ràng rằng Lục Thừa không có tình cảm sâu sắc với người vợ ban đầu của mình và cô ấy không bao giờ tái hôn để chăm sóc con gái Lục An An tốt hơn.
Nghĩ đến đây, Diệp Kiều không còn muốn so sánh nữa.
Việc cô ấy xuyên qua một cuốn sách cũng không thể giải thích được, cho đến bây giờ, Diệp Kiều cũng không biết linh hồn của nguyên chủ đã đi đâu.
Chẳng nhẽ hai người họ hoán đổi thân xác cho nhau sao?
Linh hồn của nguyên chủ nhập vào thân thể của cô hay sao?
Diệp Kiều mơ hồ nhớ rõ nàng xuyên qua phía trước là ở nhà mình phòng bếp nội, thình lình xảy ra nổ mạnh trực tiếp đem nàng nổ bay đi ra ngoài.
.
.
Diệp Kiều mơ hồ nhớ rằng cô ấy đã ở trong bếp của mình
trước khi xuyên qua, một vụ nổ bất ngờ đã trực tiếp thổi bay cô ấy ra ngoài.
.
. Nếu đó là một cuộc trao đổi, cũng không biết là nguyên chủ có thể sống sót sau vụ nổ đó không.
Đột nhiên thấy hơi có lỗi.
Cô chiếm giữ thân xác nguyên chủ, lấy được nam nhân của nguyên chủ, hưởng thụ hạnh phúc nguyên chủ đáng có.
Diệp Kiều thu lại nụ cười trên mặt, không còn hứng thú nữa, cô vội vàng lau khô người, mặc áo choàng tắm bước ra khỏi phòng tắm.
Lục Thừa đã nằm trên giường, nhìn vẻ mặt của cô hoàn toàn khác với lúc mới vào, trong lòng có chút lo lắng.
Anh ngồi thẳng dậy và vỗ vỗ vào chỗ bên cạnh. “Kiều Kiều, lại đây.
”
“Vâng.
” Diệp Kiều không quá dám ngẩng đầu nhìn hắn, cảm thấy lúc này đúng lý hợp tình mà hưởng thụ Lục Thừa chiếu cố mình, cùng Ôn Ninh cũng không có gì khác nhau.
Diệp Kiều không dám ngẩng đầu nhìn anh, cảm thấy cô chính là chiếm giữ và hưởng thụ sự cưng chiều của anh cũng không khác gì Ôn Ninh cả.
Các cô đều chiếm lấy chồng người khác.
Các cô đều là tình nhân.
Diệp Kiều trong lòng cảm thấy nặng trĩu.
Cô hơi sợ khi phải đối mặt với nó.
Lục Thừa lấy khăn tắm nhẹ nhàng cẩn thận lau tóc cho cô.
“Kiều Kiều, em sao thế? Em không vui à?”
“Không có.
” Giọng Diệp Kiều rầu rĩ.
Nàng ngồi khoanh chân trên giường, cúi đầu, hai tay vô lực đan lại với nhau.
Khi cả hai không ai lên tiếng, bầu không khí chợt trở nên trầm lặng.
Lục Thừa cảm thấy bầu không khí hôm nay khiến anh đặc biệt khó chịu.
“Kiều Kiều.
.
.
.
.
.
” Diệp Kiều cúi đầu không trả lời.
“Kiều Kiều, em tức giận sao?” Lục Thành cảm thấy tóc của cô sắp khô, liền đặt khăn tắm lên tủ đầu giường.
Anh đặt tay lên vai Diệp Kiều, xoay người cô đối diện với anh. "Kiều Kiều, anh xin lỗi.
.
.
"
Dù thế nào đi nữa, nhận lỗi trước là điều đúng đắn.
Đây là kỹ năng dỗ dành vợ mà Lục Thừa đã học được từ cha mình trong nhiều năm.
Đừng nhìn vẻ mặt âm trầm lãnh đạm của Lục Kiến Quốc, thật ra ông ấy cũng có chút sợ vợ.
Anh dùng biểu tình nghiêm túc nhất và nhỏ giọng nói với cô như anh đã chứng kiến nhiều lần từ bố anh.
“Em không muốn biết đây là cái gì sao?” Vật hình vuông màu xanh lá cây được đưa đến cho Diệp Kiều.
“Đây là.
.
.
” Hai bên tai của Lục Thừa đỏ bừng, cầm cái hình vuông nhỏ bằng cả hai tay, anh xé nó ra một cách dễ dàng, để lộ chất lỏng trong suốt bên trong.
“Vừa rồi anh mới thấy.
.
.
”
“Dùng cái này, em sẽ không mang thai.
”
Chết tiệt!
!
!
Diệp Kiều đôi mắt trừng lớn, trong lòng như có vô số con ngựa dẫm đạp qua.
.
.
Cô thật sự quá ngốc!
Cô chưa bao giờ nghĩ về điều này trước đây!
!
!
Ở thời đại này có bao cao su!
Sớm biết như thế, tại sao cô lại phải chịu đựng mấy tháng nay chứ?!
Trong cơn tức giận, Diệp Kiều đã quên mất sự vướng bận vừa rồi, cô đột ngột đứng dậy, lao về phía Lục Thừa.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!