Lúc này Diệp Kiều mới nhận ra rằng cô đã xem chuyện đó là điều hiển nhiên ngày hôm qua Uông Ngôn Hi cũng chỉ là đưa ra quyết định trong phút chốc, dựa theo gia thế bối cảnh của cô ấy, trang phục chuẩn bị cho buổi xem mắt chắc chắn đã được chọn sẵn vài bộ từ trước, còn chiếc váy mà họ chuẩn bị chắc cũng chỉ là bộ trang phục dự phòng mà thôi.
“Chị nghĩ là mình...
.
” Viên Hiểu Quyên còn muốn tranh thủ một chút.
Diệp Kiều mở miệng ngăn cản nói: “Không sao đâu, chị dâu, nếu Uông tiểu thư nói không cần chúng ta đi, vậy thì chắc chắn cô ấy đã có sự chuẩn bị khác.
”
Diệp Kiều quay sang người đàn ông đứng ở cửa và nói với một nụ cười: “Chào anh, vậy làm phiền anh đưa quần áo cho Uông tiểu thư giúp chúng tôi.
”
“Được thôi.
” Đối phương rất lịch sự, tiếp nhận hộp, cũng không quay đầu lại mà rời đi.
Nhìn đuôi xe ô tô, Viên Hiểu Quyên nhụt chí đến sụp hạ bả vai, cô ấy còn tưởng rằng cô ấy có thể chỉnh sửa lại bộ váy khi người khác mặc lên người.
“Chị dâu, không sao đâu.
” Diệp Kiều vỗ vỗ vai của chị dâu, an ủi nói.
“Kỳ thật như vậy lại càng tốt, chúng ta cũng có thể tiết kiệm thời gian đi lại. Chị cùng với em tới đây, đêm qua em còn vẽ thêm ba bộ quần áo cho trẻ em. Chị có thể xem qua giúp em xem thử có thể may thành quần áo hay không?”
“Thật sao? Em lại thiết kế thêm đồ mới rồi à?” Viên Hiểu Quyên thích may quần áo mới, vì vậy cô ấy ngay lập tức rũ bỏ sự bực bội trước đó và háo hức nắm lấy cánh tay của Diệp Kiều.
“Đúng vậy nha. Quần áo của trẻ em rất đáng yêu nha! Bảo đảm trẻ nhỏ nhìn thấy đều sẽ rất thích. Hì hì, chờ đến khi em bé trong bụng chị ra đời cũng có mặc những bộ đồ này.
”
Viên Hiểu Quyên thẹn thùng mà cúi đầu cười, sờ sờ lấy bụng của mình, tràn đầy mong chờ“Hiện tại chị liền nghĩ nếu đứa bé trong bụng chị có thể ra đời sớm hơn một chút thì chị có thể cho nó mặc các bộ quần áo nhỏ nhắn dễ thương này.
”
Diệp Kiều cũng vui vẻ mà giơ tay: “Em cũng có thể làm cho đứa bé này các loại thức ăn ngon! Em biết làm rất nhiều loại đồ ăn ngon cho trẻ nhỏ.
”
Chỉ cần liên quan đến nấu ăn, Diệp Kiều đều đã học qua nên cô ấy là người rất giỏi trên phương diện này.
Hai người quay trở lại xưởng một lần nữa, Diệp Kiều lấy ra bản vẽ thiết kế của bộ đồ liền thân, đồng phục học sinh và trang phục thám tử mà cô ấy đã vẽ tối qua.
Viên Hiểu Quyên nhìn tấm tắc bảo lạ, nóng lòng muốn thử lôi kéo Diệp Kiều lựa chọn loại vải phù hợp với từng bộ trang phục.
Sau khi lựa chọn một lúc lâu, Diệp Kiều cảm thấy vải trong kho ở nhà quá thô, nên cả hai hẹn nhau ngày mai sẽ ra chợ vải để tìm những loại vải bông tốt khác.
Bên phía bên kia.
Địa điểm Uông Ngôn Hi xem mắt thực ra cũng không cao cấp cho mấy nhưng cũng đủ an toàn.
Cô ở ngay tại nhà mình để xem mắt
Nhà họ Uông nằm ở phía sau chính phủ của Thâm thành, một khu vực rộng lớn ở đây là khu dinh thự của chính phủ, đương nhiên những người có quyền lực nhất ở Thâm Thành đều sống ở đây.
Buổi xem mắt lần này, Uông Ngôn Hi rất coi trọng, bởi vì lúc trước cô đã xem qua ảnh chụp của đối tượng xem mắt.
Cô chỉ nhìn qua một cái liền ngay lập tức thích đối phương, bởi vì đối phương thật sự quá đẹp trai.
“Tiểu Hi à, con đã chọn trang phục xong chưa?”
Mẹ của Uông Ngôn Hi, Trương Lam gõ cửa tiến vào, thấy con gái ngồi trước gương nhìn trái nhìn phải, bà có chút buồn cười.
“Sao con còn chưa đi xuống vậy? Thiếu gia nhà họ Thiếu và những người khác đều đã tới rồi.
”
“Hả? Anh ấy tới rồi sao?” Hai má của Uông Ngôn Hi hơi hồng, cô ấy hơi lo lắng cho nên nhanh chóng kiếm đồ trang điểm trên bàn trang điểm.
“Con còn chưa trang điểm xong nữa mà sao anh ấy lại đến rồi?”
“Con đừng nóng vội, ba của con đang ngồi nói chuyện với bọn họ. Con muốn tìm cái gì? Mẹ sẽ giúp con tìm.
”
“Con muốn tìm son môi, cây son màu đỏ thuần ấy ạ.
”
“Con xem có phải là cây son này không?” Trương Lam so với cô ấy còn bình tĩnh hơn nhiều. Uông Ngôn Hi nhận lấy thỏi son mẹ cô đưa, nhẹ nhàng thở ra: “Không sai, chính là cây son này.
”
Hai người đang nói chuyện, cửa phòng lại bị gõ vang lên lần nữa.
Trương Lam đi ra mở cửa, chỉ trong chốc lát trong tay bà đã cầm một hộp giấy được bọc rất xinh đẹp.
“Ngôn Hi, có người gửi đến đây cho con một hộp quà. Cái hộp này còn được bọc lại xinh đẹp như vậy, bên trong là thứ gì?"
Uông Ngôn Hi đang ngồi trang điểm, kem nền đã được thoa hết nửa khuôn mặt, cô nhìn qua phản chiếu của gương trang điểm liền nhìn thấy cái hộp quà.
“Trang phục cao cấp JJ? A! Con nhớ ra rồi, là ngày hôm qua con có mua một chiếc váy. Không nghĩ tới chị ấy lại có thể hoàn thành nhanh như vậy. Mẹ, mẹ giúp con mở ra nhìn xem như nào đi.
”
Trương Lam đồng ý một tiếng rồi lấy kéo, cắt lớp băng keo trong suốt trên hộp rồi dễ dàng mở cái hộp ra.
“Ôi? Chiếc váy này trông cũng thật đẹp đi? Đường may rất đẹp.
”
Uông Ngôn Hi đã gặp qua nhiều thứ tốt và ngay cả bộ quần áo cô ấy đang mặc bây giờ cũng là do một thợ may cao cấp may riêng cho cô ấy. Các tay nghề của thợ may là rất đặc biệt.
Chỉ cần nhìn sơ qua thôi Trương Lan đã chắc chắn về chất lượng của chiếc váy.
“Không phải tối qua con có đi dự yến tiệc của nhà họ Phó hay sao? Lúc đó con nhìn thấy một cô gái rất xinh đẹp mặc chiếc váy này. Con muốn mua một chiếc cho cô ấy, nhưng cô ấy nói rằng cô ấy là nhà thiết kế thời trang, vì vậy cô ấy có thể nhanh chóng làm cho con một cái mới.
”
Uông Ngôn Hi vừa cười vừa giải thích với mẹ cô ấy trong khi trang điểm cho mình.
“Con đã nói với cô ấy rằng tối nay con sẽ mặc nó. Lúc đầu con cũng chỉ là đùa thôi và nói cho cô ấy một chút về thời gian mà con cần sử dụng nó. Con không ngờ rằng cô ấy thực sự sẽ làm kịp nó cho con.
” Trương Lam nhìn chiếc váy từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài như là đang có suy nghĩ gì đó về nó.
“Tiểu Hi, con có muốn đổi bộ con đang mặc thành bộ váy này hay không?”
“A?” Uông Ngôn Hi ngây ngẩn cả người, dừng lại động tác trong chốc lát, xoay người nhìn về phía mẹ của cô. “Mẹ, bộ trang phục con đang mặc không đẹp hay sao?”
“Cũng không phải là không đẹp.
”
Trương Lam nhìn về phía con gái bà, với khuôn mặt bình thường của cô ấy, cô ấy thực sự không thể gọi cô ấy xinh đẹp trái với lương tâm của bà.
Chao ôi, bà thật thật sự không biết chuyện gì đang xảy ra, bà ấy rõ ràng là rất ưa nhìn, nhưng con gái của bà nhan sắc thì cứ như một người qua đường.
Đều là di truyền từ ba của con gái bà! Trương Lam âm thầm nghiến răng.
Duy nhất di truyền từ bà, cũng chỉ có dáng người của con gái bà!
Thân hình của con gái bà trước sau lồi lõm, địa phương nên có thì cũng lồi lõm đầy đủ, thời điểm trên giường, tắt đèn, chắc chắn có thể đem nam nhân mê chết.
Khụ khụ, bà suy nghĩ nhiều quá rồi.
Trương Lam nhanh chóng kéo về suy nghĩ của mình, một lần nữa nhìn chiếc váy trong tay bà
“Mẹ cảm thấy chính là chiếc váy này có thể phô ra toàn bộ đường cong tuyệt mỹ của con.
”
Uông Ngôn Hi suy nghĩ hai giây: “Con vẫn nên đổi sang chiếc váy này vậy.
”
Trong đầu cô hiện lên hình ảnh tối ngày hôm qua, khoảnh khắc cô gái mặc chiếc váy này đứng dậy, dáng người gập ghềnh của cô ấy gần như làm lóa mắt tất cả đàn ông và phụ nữ xung quanh.
Nghĩ đến đây, đợi đến lúc cô tự mình mặc vào chiếc váy này, chắc chắn cũng sẽ xinh đẹp như vậy đi.
Sau khi trang điểm xong, Uông Ngôn Hi gấp đến mức không chờ nổi mà cởi trên người quần áo, với ự trợ giúp của mẹ cô giúp cô mặc vào chiếc váy mà Diệp Kiều đưa tới.
“Kích cỡ rất vừa vặn!
”
Trương Lam lui về phía sau vài bước, trên dưới đánh giá con gái của mình, trong mắt tràn đầy khen ngợi.
“Chiếc váy này thật sự là đem dáng người của con lộ ra một cách hoàn hảo nhất! Mẹ dám cam đoan không có người đàn ông nào cự tuyệt con được!
”
Uông Ngôn Hi được mẹ cô khen đến gương mặt đều đỏ bừng, cô che lại mình mặt, ở trước gương xoay qua xoay lại.
Ngắm mình đã lâu, sắc mặt của cô đột nhiên tái nhợt, cô thấp thỏm mà nhìn về phía mẹ của mình.
“Mẹ, mẹ nói xem nếu con ăn mặc như vậy, đàn ông có thể hay không cảm thấy con không biết xấu hổ?”
Trong mắt cô tràn đầy vẻ lo lắng.
“Sao có thể như thế chứ?!
” Trương Lam trực tiếp hoàn toàn phủ định lời của cô.
“Hôm nay xùng xem mắt với con chính là Hạ Tấn Thành, nhà họ Hạ ở thành phố Hồng Kông. Bên phía Hồng Kông mở rộng kinh doanh có đầy đủ loại quần áo, chính Hạ Tấn Thành cũng đã trải qua sự việc như vậy, có khi còn ghét bỏ con bảo thủ, tuyệt đối không có khả năng cảm thấy con ăn mặc lộ liễu.
”
Nghe vậy, Uông Ngôn Hi yên lòng, lại bắt đầu lo lắng vấn đề khác.
Tình yêu của một cô gái nhỏ luôn đi kèm với nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau, ngại ngùng hay sợ hãi, tất cả chỉ gói gọn trong một suy nghĩ.
“Mẹ ơi, mẹ nói xem anh ấy sẽ thích con chứ?”
Thích hay không thích không có quan trọng như vậy, quan trọng là Hạ gia muốn kết bạn làm quen cùng với đại lục, mà nhà họ Uông chúng ta chính là sự lựa chọn tốt nhất đối với nhà họ Hạ.
Đương nhiên, sự thật tàn khốc như vậy, Trương Lam là sẽ không nói cho con gái của bà biết được.
Bà chỉ là cười và nói: “Cậu ấy đương nhiên sẽ thích con, con gái của mẹ xinh đẹp như vậy mà.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!