Mặc dù nhận được lời khẳng định của mẹ nhưng Uông Ngôn Hi vẫn cảm thấy không yên tâm.
Vào lúc cô ấy bước xuống cầu thang, tim của cô ấy đập rất nhanh, Đi đến được một nửa đoạn cầu thang uốn lượn, Uông Ngôn Hi nhịn không được khom người nhìn xuống xem thử.
Phòng khách nhà bọn họ được chia làm hai khu vực, gồm khu vực đặt bàn ghế sô pha và khu vực uống trà, bây giờ khách khứa đang ngồi ở khu vực uống trà, bốn nam một nữ ngồi xung quanh bàn trà.
Người đang pha trà là bố của Uông Ngôn Hi —Uông Uy.
Bên ngoài Uông Uy có vẻ rất nghiêm túc, nhưng khi đối mặt với người nhà lại tỏ ra hoà ái dễ gần, vẻ tươi cười cũng nhiều hơn
Ông ấy liếc mắt thấy Uông Ngôn Hi đang đứng trên cầu thang, liền cười vẫy tay với cô ấy.
“Tiểu Hi, đến đây chào chú Lưu đi.
”
“Ô, đây là Tiểu Hi à, lớn lên thật là xinh đẹp.
”
Người đàn ông được gọi là chú Lưu gương mặt hiền từ, cười rộ lên chỉ thấy mỗi răng không thấy mắt.
Uông Ngôn Hi mím môi, lộ ra nụ cười thẹn thùng“Chào chú Lưu .
"
“Xin chào, xin chào, Mau ngồi xuống nói chuyện đi.
”
Lưu Dung mỉm cười chỉ vào vị trí bên cạnh Hạ Tấn Thành, ý tứ tác hợp rất rõ ràng
Mặt của Uông Ngôn Hi càng đỏ hơn, cô ấy cẩn thận mà đánh giá đối tượng xem mắt của mình.
Cảm nhận được ánh mắt của Uông Ngôn Hi, Hạ Tấn Thành đặt chén trà xuống, ngước mắt nhìn lại.
Khoảnh khắc này trôi qua trong nháy mắt nhưng nó lại mang đến sự kích thích rất lớn đối với Uông Ngôn Hi
Ngước mắt nhìn qua người đàn ông có gương mặt tinh xảo, ngũ quan so với ảnh chụp còn đẹp hơn rất nhiều, dưới sống mũi cao là làn môi mỏng, khóe miệng lô ra nụ cười nhàn nhạt
Anh ấy thích mình!
Uông Ngôn Hi thấy anh ta cười, trong lòng đột nhiên buông lỏng, cười theo.
Uông Uy nhìn ra được tâm ý của con gái, bình tĩnh giới thiệu qua một lượt.
“Đây là Tấn Thành, lớn hơn con 4 tuổi, con có thể gọi cậu ấy là anh.
”
“Anh Tấn Thành...
.
.
.
.
”
Đôi mắt của Uông Ngôn Hi lấp lánh ánh nước, xách theo làn váy cẩn thận mà ngồi xuống bên cạnh Hạ Tấn Thành.
Vì có thể tôn lên dáng người, cô ấy chưa từng thả lỏng bản thân, vẫn luôn giữa thẳng eo, nhìn từ bên cạnh có thể thấy vòng eo nhỏ của cô ấy
“Chào em, Tiểu Hi.
”
So với Uông Ngôn Hi, Hạ Tấn Thành thoải mái hơn rất nhiều, hai chân của anh ta thậm chí còn bắt chéo nhau.
Tuy rằng tư thế của Hạ Tấn Thành không có vẻ ngả ngớn, nhưng bày ra thư thế như vậy trước mặt người lớn có thể khiến người ta cảm thấy anh ta rất thoải mái.
“Anh Tấn Thành, ngày mai anh có kế hoạch gì không?”
Bình thường Uông Ngôn Hi rất tuỳ hứng, thấy Hạ Tấn Thành đối xử ôn hoà với mình như vậy, lập tức đem những lời mẹ nhắc nhở trước đây bỏ ra sau đầu.
“Khụ khụ.
” Thấy con gái nhà mình quá mức chủ động, Uông Uy ho khan một tiếng.
Khi Uông Ngôn Hi nhìn qua, Ôn Uy cưng chiều mà lắc đầu, đưa trà mới pha đặt trước mặt con gái.
“Tiểu Hi, con uống chút trà trước đi. Tấn Thành, cháu đừng để ý, tính tình của Tiểu Hi nhà chúng ta vẫn luôn thẳng thắn như vậy, đều do ta và mẹ có bé chiều thành hư.
”
“Ha ha ha. Dù thế nào đi nữa, cháu cũng rất thích tính cách như vậy của Tiểu Hi.
”
Hạ Tấn Thành không để đều đó ở trong lòng, ngược lại cười lớn, buông hai chân ra, anh ta nghiêng người về phía Uông Ngôn Hi, tò mò hỏi: “Tiểu Hi, em muốn đưa anh đi thăm quan Thâm Thành sao? Trước đây anh đã đi thăm quan khắp Thâm Thành một lượt rồi, em có biết nơi nào mới mẻ không?
Uông Ngôn Hi biết anh ta đã đến Thâm Thành rất nhiều lần, cũng từng nghe rất nhiều chuyện phong lưu của anh ta.
Ví dụ như lần trước, người ta đồn rằng, Hạ Tấn Thành rất coi trọng một người đầu bếp, mấy ngày liên tục đều đi cùng với người đầu bếp đó. Trong khoảng thời gian kia, không biết anh ta đã tiêu tốn biết bao nhiêu tiền.
Lần đầu tiên nghe thấy những tin đồn này, Uông Ngôn Hi không hề để ý, dù sao lúc đó cô ấy cũng không quen biết Hạ Tấn Thành.
Nhưng mà, sau khi cô ấy xem qua ảnh chụp của Hạ Tấn Thành, biết về sau anh ta sẽ cùng cô ấy xem mắt, Uông Ngôn Hi lại nhớ đến những tin đồn đó, ngay lập tức liền cảm thấy cả người khó chịu.
Nghe thấy trước đây Hạ Tấn Thành đã thăm quan mọi nơi ở Thâm Thành, Uông Ngôn Hi không kìm được mà nhớ lại sự mập mờ của anh ta và người đầu bếp kia.
Giọng nói liền không được tốt lắm: “Anh muốn đến một nơi mới mẻ như thế nào?”
Hừ, đừng tưởng có thể đem tôi trở thành những người phụ nữ kia, có thể dùng tiền là mua được.
Uông Ngôn Hi mím chặt môi.
Ngón tay của Hạ Tấn Thành gõ gõ, bắt đầu hồi tưởng: “Vậy anh sẽ nói cho em biết anh đã đến những đâu, chỉ cần là những nơi anh chưa từng đi qua, thì nơi đó được xem là nơi mới mẻ.
"
“Được!
”
“Anh đã đi đến chợ hải sản.
”
Uông Ngôn Hi bĩu môi, quả nhiên có quan hệ với đồ ăn.
“Cũng đã từng đến Tây Hải ngạn.
"
Đến địa phương có kiến trước phương tây.
Hạ Tấn Thành liệt kê những địa điểm đã từng đi, những người khác đều cười lắng nghe.
Vài phút sau, anh ta xoè bàn tay ra, có chút bất đắc dĩ nói.
“Xong rồi, còn lại những địa phương khác anh chưa từng đi qua”
Uông Ngôn Hi hừ một cái: “Vậy anh thật sự đã đi tham quan hầu hết Thâm Thành rồi, có một vài nơi em cũng chưa từng đi qua nữa.
”
“Mỗi người đều sẽ vô thức mà bỏ qua vẻ đẹp trước mắt.
" Hạ Tấn Thành chớp mắt nhìn cô, “Cũng giống như anh, anh chưa đi tham quan phong cảnh ở Cảng Thành, em ở Thâm Thành, tự nhiên cũng sẽ không đi thăm quan phong cảnh của Thâm thành.
Nói rất có đạo lý!
Uông Ngôn Hi cảm giác bản thân được an ủi phần nào, nhưng nghĩ lại cố ấy lại cảm thấy phiền não.
“Nhưng, em không thể nghĩ ra được sẽ đi đâu.
"
“Tiểu Hi, đừng nóng vội, lúc ăn cơm từ từ nghĩ là được.
”
Trương Lam đúng lúc đi đến, bà vỗ vai con gái, nhìn về phía các vị khách.
“Mọi người có thể đến nhà ăn, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.
”
“Đúng vậy. Đi thôi, hôm nay mọi người phải nếm thử các món ăn của đại lục, đảm bảo sẽ khác với các món ăn ở Cảnh Thành.
Uông Uy tiếp nhận lời nói của vợ, lập tức đứng dậy từ bàn trà, dẫn mấy người Hạ Tấn Thành đi về phía nhà ăn.
Đoàn người vô cùng náo nhiệt mà ăn cơm.
Khách và chủ đều vui vẻ.
Cuối cùng, Uông Ngôn Hi cũng nghĩ ra một nơi.
“Ngày mai vừa hay sẽ có hội sợ thương mại về vải dệt, các nhà máy dệt ở đại lục đều sẽ tham gia, nghe nói rất nhiều thương hiệu ở nước ngoài đều nhân cơ hội lần này để mua hàng. Anh Tấn Thành, anh có muốn tham gia không?
Nói xong những lời này, Uông Ngôn Hi thầm cảm thấy mình nghĩ ra được một ý kiến hay, ngón tay xoa xoa vạt váy trên người.
Dưới lòng bàn tay là vải bông mềm mại, nó đã giúp cô nhớ đến hội chợ vào ngày mai.
“Hội chợ thương mại vải dệt sao?” Hạ Tấn Thành hơi nhướng mày, không biết cô gái trước mặt tại sao tự nhiên lại nghĩ đến cái này.
Lúc trước anh ta tiếp xúc với các vị thiên kim tiểu thư, các cô ấy đều sẽ nghĩ đến rạp chiếu, vũ trường, trung tâm thương mại.
“Ừ, nghe có vẻ rất thú vị, có thể nhìn thấy nhiều bộ quần áo đẹp khác nhau. Hội chợ thương mại vải dệt nhất định không chỉ có mỗi vải dệt, quần áo chính là cách giới thiệu vải dệt tốt nhất.
”
Hạ Tấn Thành nghiêng đầu, không ý kiến“Được! anh cũng rất tò mò về xu thế thời trang bây giờ của đại lục.
”
Hạ nhị thiếu là người có tiền lại rất nhàn hạ, là một người khá sành điều anh ta nắm rất rõ các loại xu hướng thời trang trong bản tay.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!