Thập Niên 70 Xuyên Thành Người Vợ Đoản Mệnh Của Địa Chủ

Thập Niên 70 Xuyên Thành Người Vợ Đoản Mệnh Của Địa Chủ

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: Cố Sơ Cửu
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 40,511
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Xuyên Không
Điền Văn
Trọng Sinh
     
     

Uông Ngôn Hi vui mừng nhảy cẫng lên, cô quay đầu lại liền nói với cha cô: “Ba ơi, ba có thể giúp con mua hai vé vào cổng tham dự hội chợ vải được không ạ? Con muốn hai vé cao cấp nhất ạ.

“Con đó.

” Uông Uy bất đắc dĩ mà lắc đầu nhưng cũng không phủ nhận là ông có khả năng mua được hai chiếc vé vào cửa cao cấp nhất này.

Ông vốn dĩ đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc con gái ông kết hôn với thiếu gia nhà họ Hà, ông đương nhiên là muốn cho nhà họ Hạ thấy khả năng của gia đình họ Uông.

Tuy rằng đây chỉ là một tấm vé vào cửa cao cấp của một hội chợ vải nhỏ, nhưng nhìn việc nhỏ suy ra được việc lớn, ông tin rằng gia đình họ Hạ sẽ hiểu được tầm ảnh hưởng của ông tại Đặc Khu kinh tế của Thâm Thành.

“Con cứ yên tâm đi tiễn Tấn Thành đi nhé, vé vào cổng bố nhất định sẽ thu xếp ổn thỏa cho con.

“Hi hi, ba ơi, ba đối với con thật tốt!

” Uông Ngôn Hi nũng nịu mà ôm lấy cánh tay của ba cô sau đso cũng buông ra thực nhanh.

Nói là tiễn khách nhưng trên thực tế lại là người lớn hai bên nhà tạo cơ hội để Uông Ngôn Hi và Hạ Tấn Thành có thời gian thân thiết với nhau.

Hạ Tấn Thành đút hai tay vào trong ống quần tây, sải đôi chân dài đi về phía trước, bước đi vô cùng phong độ.

Uông Ngôn Hi thấp hơn anh ít nhất 20cm, lại còn đi giày cao gót nên chỉ có thể bước từng bước nhỏ để theo kịp.

“Anh Tấn Thành, anh đang làm việc gì ở thành phố Hồng Kông vậy?” Cô cố gắng điều chỉnh nhịp thở của mình, cố gắng muốn biết thêm nhiều thông tin hơn về Hạ Tấn Thành.

“Tôi...

.

.

.

.

” Hạ Tấn Thành không chút để ý mà đi về phía trước, khóe miệng mang theo một nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt nhìn xa xăm, khác hẳn với vẻ dịu dàng lúc nãy khi ở nhà họ Uông, lúc này hắn như là hạt mưa vào sáng sớm, mang theo một chút lãnh cảm.

“Tôi chỉ ăn uống chơi bời mà thôi.

Uông Ngôn Hi ngẩn người sửng sốt, ngơ ngác ngẩng đầu nhìn anh.

Hạ Tấn Thành dừng lại, xoay người, cúi đầu nhìn cô, hai tay vẫn đút trong túi quần, áo sơ mi hơi giãn ra do tư thế cúi xuống của anh làm cho cơ bắp săn chắc bên trong quần áo của anh ấy lộ ra một cách mờ nhạt.

“Em gái Tiểu Hi, số lượng phụ nữ mà tôi qua lại có khả năng nhiều hơn những người đàn ông mà trước giờ em từng gặp.

.

. Em xác định muốn cùng tôi tiếp tục kết giao hẹn hò với tôi hay sao?”

“Anh, anh, anh…”

Uông Ngôn Hi không hiểu vì sao anh đột nhiên lại thay đổi, rõ ràng lúc trước anh còn đối xử với cô rất dịu dàng.

Cô ngẩng đầu nhìn Hạ Tấn Thành, có thể là do tư thế đứng

không thoải mái cho nên vành mắt của cô hơi hơi ửng hồng.

“Tôi thì làm sao? Chẳng phải em muốn hẹn hò với tôi rồi sau đó kết hôn cùng với tôi hay sao?” Hạ Tấn Thành mỉm cười, toàn thân anh ấy dường như tràn ngập niềm vui thích

Uông Ngôn Hi lại cảm thấy ớn lạnh từ dưới chân lên tới ót của cô.

“Nếu em sợ thì hãy quay về mà nói chuyện với ba mẹ của em về việc này đi.

” Hạ Tấn Thành không dọa cô nữa mà đứng thẳng người, một lần nữa xoay người lại đi về phía trước.

Uông Ngôn Hi ngơ ngác đứng tại chỗ một lúc lâu, đợi đến khi người đàn ông kia đã đi về phía trước cách cô gần hai mươi mét, cô mới tức giận nắm chặt lấy váy của mình và đuổi theo anh ta.

Tiếng giày cao gót nện vào đường xi măng phát ra từng tiếng gõ giòn vang trên mặt đất.

“Vì sao anh muốn làm như vậy?!

” Uông Ngôn Hi dạng hai tay ra đứng trước ngăn cản Hạ Tấn Thành, ngực cô không ngừng phập phồng, hiển nhiên là bị nói đến mức nổi giận.

“Không phải là anh tự nguyện đến xem mắt với em sao?”

“Tự nguyện?” Hạ Tấn Thành bĩu môi, nhìn như bất cần đời, trong lòng như có một nỗi buồn không thể kiểm soát được mà dâng trào, hai hàng lông mày cau lại trong giây lát.

Uông Ngôn Hi phẫn nộ nói: “Đúng vậy! Bố mẹ em nói nhà họ Hạ muốn kết thân với nhà của em nên đã đưa ảnh của anh cho em xem từ trước.

Hóa ra là đã có sự chuẩn bị tốt từ trước.

Hạ Tấn Thành hít một hơi thật sâu, hóa ra mình đã sớm bị bỏ qua.

Là đứa con duy nhất của người vợ cả, anh không còn sự lựa chọn nào khác, thân phận vợ cả của mẹ anh cũng chỉ là chức danh trên danh nghĩa mà thôi.

Hiện tại việc quản lý nhà cửa là do người vợ thứ ba của bố anh.

Uông Ngôn Hi tức giận đến mức cảm thấy sự nỗ lực và nhiệt tình trước đây của mình đều là vô ích.

“Nếu như anh không muốn thì lúc đó đã có thể nói ra. Tại sao anh lại lừa dối em?!

Hạ Tấn Thành nhìn cô, thực bình tĩnh mà nói: “Tôi không có sự lựa chọn.

Uông Ngôn Hi sững người một lúc, bị cảm xúc u ám trong mắt anh làm cho bối rối, vốn dĩ muốn tức giận mắng anh nhưng bây giờ không biết vì sao mà cô không thể thốt ra những lời đó.

“Em gái Tiểu Hi, tôi không có biện pháp từ chối chuyện đi xem mắt này.

“Cho nên anh hy vọng là em sẽ từ bỏ trước hay sao?” Uông Ngôn Hi nỉ non nói ra thành tiếng.

“Đúng vậy.

“Dựa vào cái gì?!

” Uông Ngôn Hi cắn môi, thân thể đều đang run rẩy. “Nếu em đuổi theo anh thì sao? Có phải anh sẽ kết hôn với em hay không?”

Lời cô nói là lời nói lúc tức giận nhưng không ngờ lại nhận được câu trả lời khẳng định từ dối phương như vậy.

“Anh sẽ kết hôn cùng em.

” Giọng nói của Hạ Tấn Thành thực bình tĩnh, “Nếu em muốn điều đó thì hôn lễ của chúng ta sẽ diễn ra thuận lợi.

Những lời này làm cả người Uông Ngôn Hi đều ngây dại, cô cảm giác đầu mình vang “Ong ong ong”, làm cô không có biện pháp tiếp tục suy nghĩ.

Cũng không có biện pháp ngăn cản mình buột miệng thốt ra câu nói kế tiếp.

“Vậy chúng ta liền tiếp tục quen nhau đi, hôn lễ của chúng ta nhất định phải được tổ chức.

Năm nay cô mười chín tuổi, mười chín năm qua, mọi người biết cô đều cho rằng cô là người dịu dàng, đôn hậu, mọi người đều nói rằng cô không giống cha của cô.

Tại giây phút này, Uông Ngôn Hi mới nhận thấy đến rõ ràng, rằng cô và ba của cô vẫn rất giống vào một số thời điểm.

Mong muốn kiểm soát theo ý mình rất mạnh mẽ.

Từ khoảnh khắc cô nhìn thấy ảnh của Hạ Tấn Thành, từ khoảnh khắc cô gặp mặt anh, cô cũng đã xác định muốn người đàn ông này.

Cho dù anh ấy có muốn hay không, cô ấy, Uông Ngôn Hi nhất định phải có được Hạ Tấn Thành.

Thân thể hoặc là trái tim, dù sao cũng phải có một thứ! Nói ra những lời này, Uông Ngôn Hi liền quay đầu chạy đi.

Cô chạy rất nhanh, váy tung bay xẹt qua bụi cây bên cạnh, trên đó dính rất nhiều cỏ khô vụn, nàng không hề để ý tới.

“Tiểu Hi? Sao con không cùng Tấn Thành trò chuyện nhiều hơn một lúc?” Trương Lam kinh ngạc hỏi.

Uông Ngôn Hi cảm giác lúc này mình bình tĩnh đến đáng sợ, cô thậm chí còn nở nụ cười.

“Mẹ, con cùng anh Tấn Thành trò chuyện rất hợp nhau. Anh ấy muốn con về sớm một chút để nghỉ ngơi trước, mẹ, con đi lên thay quần áo trước, giày cao gót con mang làm chân con đau quá.

“Được, được, đợi chút nữa mẹ cho người đưa thuốc dán qua cho con, con thoa một chút vào lòng bàn chân, ngày mai là chân con sẽ tốt hơn thôi.

“Dạ.

” Uông Ngôn Hi xách lên làn váy hướng trên lầu đi, rất nhanh liền không nhìn thấy cô.

Ban đêm.

Nằm trên giường công chúa mềm mại, thân thể của Uông Ngôn Hi cuộn tròn, đôi tay nắm mắt cá chân của mình, cảm giác lòng bàn chân từng cơn đau đớn.

“Bất luận như thế nào, mình cũng sẽ không buông tay.

.

.

.

.

.

“Nhị thiếu gia, đại phu nhân muốn người đối xử tốt với Uông tiểu thư.

” Lưu bá nhìn Uông Ngôn Hi bỏ chạy đi, trong lòng có chút lo lắng tiến đến gọi Hạ Tấn Thành lại nói.

Hạ Tấn Thành liếc nhìn Lưu bá, ngữ khí nhàn nhạt: “Tôi đã làm theo yêu cầu của bà ta là đến đây để xem mắt, còn những việc khác thì tôi không đảm bảo.

“Chuyện này.

.

.

” Lưu bá chần chờ, không biết kế tiếp báo cáo với đại phu nhân như thế nào.

Buổi xem mắt mà họ sắp xếp thực ra không chính thức, cha mẹ của Hạ Tấn Thành đều không có mặt, nhưng Lưu bá, người ở đây quanh năm được yêu cầu đại diện cho họ. Thực ra không phải nhà họ Hạ không để ý đến sự sắp xếp như vậy, ngược lại họ còn quá coi trọng nó.

Để không ảnh hưởng đến các vấn đề hợp tác tiếp theo, trước tiên họ yêu cầu Hạ Tấn Thành đến gặp Uông Ngôn Hi, Nếu Uông Ngôn Hi yêu Hạ Tấn Thành, gia đình họ Hạ sẽ thực hiện một chuyến đi đặc biệt đến thăm gia đình họ Uông. Điều này không chỉ thể hiện sự tôn trọng mà còn không tạo cảm giác như bên nhà trai bị ép cưới.

Có thể nói là suy nghĩ vô cùng chu đáo. Chỉ là, Lưu bá hoàn toàn không nghĩ tới, vừa rồi Uông Ngôn Hi là tức giận đến nỗi bỏ chạy đi.

“Chú không cần nhiều lời.

” Hạ Tấn Thành quay đầu lại nhìn về phía Lưu bá, lạnh lùng quát lớn.

“Tôi có kế hoạch của mình, nói đến việc đoán tâm tư nữ nhân, mấy người còn kém tôi mười phần, tôi biết nhà họ Hạ muốn cái gì, yên tâm, tôi sẽ làm tốt việc đó.