Tiết Đường biết Truy Quang hoảng sợ, không nóng vội, chỉ vào bó dây thừng trên giường, mở miệng dẫn dắt cậu ta nói ra mạch suy nghĩ của bản thân: “Ừ, ta hiểu rồi. Vậy khi mất tích, hắn ta có lời nói, hành động nào không hợp lí không? Ví dụ như tại sao lại mua nhiều dây thừng to thế này, sao trong tủ quần áo của hắn lại có nhiều áo chẽn tập võ mới mua như vậy, hơn nữa trên bàn còn có mấy quyển bí kíp võ công kì kì quái quái chẳng rõ thật giả… Ngươi hãy kể chi tiết lại nhất cử nhất động của hắn trước khi mất tích một ngày cho ta.
”
Lo lắng cậu ta sẽ bỏ sót, Tiết Đường ra lệnh cho Tần Lục: “Tần Lục, lấy giấy bút ghi lại, sau đó để Truy Quang xem lại nội dung vài lần, đảm bảo không bỏ sót chi tiết nào.
”
Lý đoàn trưởng đứng ngồi không yên, thấy Tiết Đường vẫn bình chân như vại, liền mở miệng đề nghị: “Phu nhân, hay là báo quan đi?”
Tiết Đường nhẹ nhàng liếc ông ta một cái: “Không phải ông nói nghĩ đến tình cảnh hiện tại của Tần gia, không dám làm ầm lên sao?”
“Đúng, ta giữ tất cả người trong đoàn kịch ở đây, chỉ có vào mà không có ra, người ra ngoài đều là tâm phúc của ta, cũng vì sợ tin tức truyền ra bên ngoài, nhưng…”
Ông ta vốn muốn nói tác phong của nàng khiến ông ta không tin tưởng được, chi bằng đi mời Kinh Triệu Phủ.
Tiết Đường giơ tay ngắt lời ông ta: “Chờ thêm hai giờ nữa, nếu đến tối vẫn không thấy người thì báo quan.
”
Xác định được Tần Minh Thư rời đi vào sáng sớm hôm qua, lúc rời đi còn mang một cuốn sách và một bó dây thừng, Tiết Đường đứng dậy, giao việc cho Tần Lục: “Dắt con ngựa yêu thích của Truy Quang và Thần Minh Thuỵ lại đây rồi đi theo ta.
”
Mấy người sửng sốt trong giây lát nhưng Tần Lục vẫn làm theo sắp xếp.
Lý đoàn trưởng cũng muốn đi theo, nhưng Tiết Đường nhìn sắc trời bên ngoài rồi nói: “Lý đoàn trưởng ở lại đi, nếu sau khi trời tối vẫn chưa nhận được tin tức của ta, ông có thể tiện đi báo quan.
”
Đội ngũ đi thẳng ra khỏi thành.
Tần Lục nhịn không được mà hỏi: “Nếu phu nhân cần thêm người, ta sẽ phái người về báo với Tần quản gia.
”
Tiết Đường đáp: “Không cần.
”
Không cần?
Sau khi trời tối, ngoại thành chưa chắc đã yên bình.
Tần Lục nghe giọng nói lạnh lùng trong xe ngựa, siết chặt dây cương, quyết định mạo hiểm nghe lời Tiết Đường một lần nữa.
Truy Quang cưỡi Thiên Lý Mã* của Tần Minh Thư, để Thiên Lý Mã dẫn đường theo chỉ dẫn của Tiết Đường.
*Thiên Lý Mã: ngựa tốt, khoẻ, một ngày có thể đi nghìn dặm.
Truy Quang hoài nghi nhân sinh, cậu ta từng nghe chuyện dùng chó săn để tìm người, nhưng đây là lần đầu tiên thấy dùng ngựa tìm người. Có thể sao?