Nàng bắt đầu nghĩ: “Mình vừa mới tới đây, còn phải học hỏi rất nhiều thứ. Ban nãy Mộ Hiển không cho phu thê Tiết Nhân Nghĩa vào, thái độ với nàng cũng không giống với thái độ xu nịnh nguyên chủ trước kia. Xem ra là một người rất thông minh, biết quan sát tình hình, khi nói chuyện với mình thì rất đúng mực nhưng cũng rất tự tin, vẻ ngoài ôn hoà che giấu thủ đoạn quyết liệt…”
Nàng cân nhắc rất nhiều nhưng không ngờ mình mang thân phận phu nhân tướng quân mà những gì Mộ Hiển vừa làm lại là thất lễ. Ai bảo nàng là người đến từ thời đại chúng sinh bình đẳng chứ?
Mộ Hiển cũng nhìn cuốn “Một trăm lẻ tám cách giết heo”, giữ im lặng, chờ đợi đòn phản công của Tiết Đường, nhưng thứ hắn đợi được là câu trả lời chỉ hời hợt có một chữ “được”.
Mộ Hiển: “...
.
”
Hắn còn tưởng mình nghe nhầm.
Nếu như mấy ngày nay Tiết Đường không làm ra nhiều chuyện như vậy, hắn suýt chút nữa cho rằng Tiết Đường chỉ đang giả vờ phối hợp, giữ lại chiêu cuối, chờ lát nữa sẽ gây sự với Tư Nguy.
Lúc này, hắn đã cảm thấy chấn động trước sự thay đổi của Tiết Đường.
Bởi vì, lúc hắn nói ra sự thật, không suy tính trước sau, rất nhiều người sẽ không chấp nhận được. Ở cả Đại Kinh này, người có thể không chú trọng khoảng cách chênh lệch địa vị giữa chủ tớ, không coi thường thân phận thấp kém của hắn, bao dung hắn, nhìn thẳng vào hắn, đối xử với hắn như một bằng hữu, chỉ có tướng quân. Và tướng quân cũng là người cho hắn tư cách, để lúc hắn nói chuyện, có thể “không quan tâm” đến rất nhiều người.
Không, có lẽ, bây giờ đã nhiều thêm một Tiết Đường.
Thu Điệp đi dọn dẹp gian phòng bên cạnh. Trong lúc chờ Tư Nguy, Tiết Đường lại đọc một cuốn sách khác.
Mộ Hiển vẫn không khỏi tò mò, hỏi: “Mấy ngày trước, Tam công tử và Đoàn Cảnh Sơ đánh nhau rồi bị bắt đến Kinh Triệu Phủ.
”
“Ừ.
”
“Đoàn Cảnh Thần đã tới nhà?”
“Ừ.
”
Tiết Đường từ từ ngẩng đầu, một tay vẫn đang cầm sách, nhìn Mộ Hiển.
Lông mày Mộ Hiển giật giật, vô thức nhìn vào tay nàng, lại phát hiện động tác của nàng rất nhẹ nhàng.
Mộ Hiển vội vàng quay đi, thì nghe thấy Tiết Đường hỏi: “Ngươi quản lí toàn bộ sản nghiệp bên ngoài của Tần gia, có mệt không?”
Thân phận của hắn đã bị Tiết Đường phát hiện nhưng Mộ Hiển nghĩ, đây cũng chỉ là chuyện sớm muộn thôi, dù sao thì nữ nhân không chỉ thông minh hơn một chút.
Mộ Hiển mấp máy môi, dừng một chút, thản nhiên nói: “Không phụ tấm lòng của tướng quân, mệt chết cũng xứng đáng.
”
Không bị Tiết Đường đột nhiên cắt ngang, Mộ Hiển tiếp tục chủ đề trước đó: “Ta rất tò mò không biết phu nhân đã đối phó với Đoàn Cảnh Thần như thế nào?”
Lăn lộn trên thương trường, hắn biết Đoàn Cảnh Thần là người không dễ đối phó. Ngay cả Mạc Bạch, cũng là hoàng thương nhưng cũng phải luôn cẩn thận ứng đối với Đoàn Cảnh Thần. Lúc này, ít nhiều thì hắn cũng có chút bội phục Tiết Đường.
Tiết Đường liếc nhìn Mộ Hiển, giơ tay lên, lười biếng ngoắc ngoắc ngón tay, nói: “Qua đây, ta nói cho ngươi nghe.
”
Tình huống xảy ra bất ngờ, trái tim của Mộ Hiển như thiếu một nhịp.
Nữ nhân này có biết nam nữ khác biệt không? Bây giờ họ đang ở riêng trong một phòng, hành động này, có phải quá dễ khiến người khác hiểu lầm không?
Tiết Đường cau mày, nam nhân này thật lề mề. Nhanh giải đáp cho hắn, nàng còn muốn đọc sách tiếp.
Tiết Đường đột nhiên đứng dậy, tay giơ lên, gần sát với mặt Mộ Hiển.
Mộ Hiển: “!
!
!
”
Tim hắn nhảy lên tận cổ họng rồi.
Tim Mộ Hiển còn chưa kịp bay ra khỏi miệng thì Tiết Đường đã trở về vị trí cũ, nhướng mày, hỏi: “Sợ không?”
Mùi hương nhàn nhạt phảng phất nơi chóp mũi, trong đầu Mộ Hiển nổ rầm một tiếng, gần như không thể suy nghĩ.
Mùa hè năm nay, nóng quá!
“Ta đã giải quyết Đoàn Cảnh Thần như thế đấy.
”
Nói xong, Tiết Đường tiếp tục đọc sách. Cứ như thể nàng vừa phụ đạo bài tập hè cho học sinh tiểu học vậy.
Mộ Hiển tê liệt rồi.
Nàng, nàng đã chạm vào mặt Đoàn Cảnh Thần?
Hắn chỉ nói mấy lời không câu nệ tiểu tiết, thế mà nữ nhân này lại dám động tay động chân?
Tiết Đường chỉ trang điểm nhẹ, một thân khí chất cao quý lãnh diễm, đạp lên tiêu chuẩn thẩm mỹ của đa số nam nhân ở Đại Kinh.
Tướng quân quanh năm không ở nhà…
Cho nên…
Lông mày Mộ Hiển cau lại, mồ hôi lạnh tuôn ra.
Đây là rắc rối lớn!
Nữ nhân này, đã tìm một giải pháp thay thế!
Đầu tướng quân sắp xanh rồi, không, có khi đã xanh rồi!