Vân Hồ Bất Hỉ

Vân Hồ Bất Hỉ

Cập nhật: 10/07/2024
Tác giả: Ni Tạp
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 227
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Hiện Đại
     
     

Hồi 1 Người gần nhất hay người xa nhất (8)

  Thời gian cập nhật: 2012-12-9 0:39:06

Số từ trong chương này: 2320

  “Ừ.

” Tĩnh Y nói.

  "Ha ha...

. Tớ nói rồi mà, ánh mắt của tớ không sai chút nào! Chỉ cần nhìn một cái, chỉ cần một cái nhìn thôi!

" Bàng Đôn Hoàng cười lớn, dùng ngón trỏ đặt trước chóp mũi và lông mày. Anh ta dùng những động tác khoa trương như vậy để che đậy cảm xúc quá phấn khích của mình. Thấy Tĩnh Y mỉm cười nhìn mình, hắn nói: “Vì cậu mà tớ bị trễ nải quân vụ rồi, nếu bị quân pháp trừng phạt thì cậu phải chịu trách nhiệm.

  Anh nheo mắt lại, đột nhiên cảm thấy có chút vô liêm sỉ.

  "Đường đường là thiếu tướng lục quân, quân trưởng quân đoàn 35, cậu chịu trách nhiệm bảo vệ khu vực này. Nói cậu là hoàng đế của nơi đây cũng không quá, ai phạt cậu được?" Trình Tĩnh Y cũng không để ý tới “Uy hiếp" của hắn.

  Bàng Đôn Hoàng lại cười, nhìn khuôn mặt điềm tĩnh của Tĩnh Y, nói đầy ẩn ý: “Xem ra, cậu hiểu rất rõ về tình hình của chúng tớ.

  Trình Tĩnh Y nhìn hắn, Bàng Đôn Hoàng đột nhiên im lặng.

  Không ai lên tiếng, hai người đối mặt nhau.

  Bàng Đôn Hoàng nhìn Trình Tĩnh Y trước mặt: chiếc áo choàng bác sĩ màu trắng được giặt ủi vuông vức, mịn màng, vô tình làm tăng thêm cân nặng cho cơ thể gầy gò của cô. Với khuôn mặt trắng trẻo và vẻ mặt nghiêm túc, lờ mờ có hình bóng của nữ tử quật cường năm đó… Có vẻ như chỉ nhiều thêm một cặp kính gọng vàng.

  Bàng Đôn Hoàng chậm rãi, đem bóng dáng trước mắt và hình bóng trong ký ức kia đẩy lại cùng một chỗ.

.

.

  Anh ta nhướng một bên mày nói: "Nha đầu chết tiệt, vẫn cứ như vậy.

" Anh ta không nói rằng anh ta thậm chí còn không nhìn thấy một nếp nhăn dư thừa nào trên mặt cô. Không biết là thị lực của anh kém hay anh vẫn cảm thấy cô vĩnh viễn sẽ dừng lại là cô của năm ấy, cho dù có nếp nhăn trong mắt anh cũng sẽ không tồn tại.

  "Không như vậy, còn có thể ra sao?" Trình Tĩnh Y bình tĩnh nói.

  Bàng Đôn Hoàng trầm mặc một lát rồi mới nói: " Cậu trở về là tốt rồi.

"

  "Đôn Hoàng, sắp xếp cho tớ gặp con gái tớ.

" Trình Tĩnh Y nhìn Bàng Đôn Hoàng nói.

  Bàng Đôn Hoàng nhìn cô, đang suy nghĩ nên trả lời cô như thế nào.

  "Được không? Tớ không muốn làm con gái mình sợ hãi khi xuất hiện đột ngột.

" Cô thẳng thắng bày tỏ mong muốn của mình.

  "Không tìm được hắn sao?" Bàng Đôn Hoàng nhìn Tĩnh Y hỏi.

  “Vẫn chưa.

” Cô trả lời ngay lập tức. Bàng Đôn Hoàng lắc đầu. Cô ấy nói: "Ít nhất cho đến bây giờ vẫn chưa tìm được .

"

  Bàng Đôn Hoàng trầm ngâm nói: " Tĩnh Y, cậu hiện tại đã trở lại.

.

.

"

  "Tớ bây giờ, chỉ muốn gặp con gái trước thôi.

"

  "Vậy tớ sẽ thu xếp.

" Bàng Đôn Hoàng cuối cùng cũng yên tâm.

  "Cám ơn.

" Trình Tĩnh Y cùng Bàng Đôn Hoàng đi tới lối ra vườn hoa.

  Bàng Đôn Hoàng mỉm cười.

  Anh đưa tay ra, cô cũng đưa tay ra, anh nắm chặt tay cô.

  "Như trước, tớ ghét nhất nghe được lời cảm ơn từ miệng cậu.

"

  “Cậu chẳng hề thay đổi chút nào.

” Trình Tĩnh Y nhẹ giọng nói.

  "Tớ lại hy vọng cậu thay đổi.

" Bàng Đôn Hoàng buông tay, chỉnh lại quân trang, "Hẹn gặp lại.

"

  “Cậu không hỏi tớ sống ở đâu à?” Tĩnh Y hỏi.

  "Như cậu đã nói, đây là khu vực phòng thủ của tớ, chỉ cần tớ muốn, tớ đều có thể biết số nhện đực và cái trong bếp nhà cậu luôn đấy.

" Bàng Đôn Hoàng cười nói.

  Trình Tĩnh Y mỉm cười.

  Nhìn Bàng Đôn Hoàng lên xe, đoàn xe lái ra khỏi cửa sau bệnh viện.

  Sương mù dày đặc dần dần trở lại.

  *************

  "Báo cáo!

" Một tiếng báo cáo rõ ràng vang lên.

  "Mời vào.

" Bên cạnh bàn cát, vị tướng quân đang cùng các tham sĩ quan sát địa hình không ngẩng đầu lên nói. Dưới chiếc áo sơ mi xám xịt, bả vai to rộng trông như hai khúc gỗ rắn chắc, anh khẽ động, hai ngôi sao hoa mai bạc trên vai anh tỏa sáng rực rỡ. "Có chuyện gì?" Trước khi anh hỏi, trong trụ sở đã lặng ngắt như tờ.

  "Báo cáo tư lệnh, quân đội trung ương có điện báo!

" Sĩ quan truyền tin báo cáo.

  “Đọc!

” Anh ngồi dậy, mắt vẫn không rời khỏi bàn cát. Thuận tay lấy hộp thuốc lá từ bên cạnh.

  “ Đào Tương bộ: Mệnh lệnh cho bộ phận của ngươi ngay hôm nay liền chỉnh đốn tại chỗ, chờ mệnh lệnh. Trình Chi Thầm.

" Sĩ quan truyền tin đóng sổ điện tín lại

Editor: Giang Hải Vô Sương