Editor: Kingofbattle
A Phúc biết sức khỏe gia chủ Tần Hành không tốt, không thể đứng ngoài trời lâu, liền vội vàng bước lên phía trước, nhỏ giọng bẩm báo: "Gia chủ, ba tiếng trước, có tin từ đội bảo vệ báo rằng Khâu thám viên đã cho gọi hai người đến.
"
"Nửa tiếng sau, hai người đó vác một bao tải rời đi.
"
"Một tiếng trước, người hầu báo rằng nữ hầu thân cận của tiểu thư Thư Mạn, Thúy Lan đã mất tích.
"
"Lúc khoảng 9 giờ tối nay, cô ấy nói muốn ra ngoài dạo một chút, nhưng đến giờ vẫn chưa về, tôi đã sắp xếp người tìm kiếm khắp nơi, nhưng không thấy dấu vết của cô ta, ngay cả các hồ nước và giếng trong nhà cũng đã kiểm tra, nhưng không có manh mối.
"
"Nhưng có một người hầu nhớ lại, rằng ba tiếng trước từng thấy cô ta đến chỗ toà nhà đội bảo vệ nghỉ chân.
"
Những lời sau của A Phúc chưa nói, nhưng ý tứ thì đã quá rõ ràng.
Tần Hành mặt không biểu cảm, khẽ lặp lại: "Thúy Lan...
.
?"
"Không phải là nữ hầu mà Tần gia chúng ta giao cho tiểu thư Thư Mạn sao?"
A Phúc nhỏ giọng nhắc nhở: "Gia chủ, ngài quên rồi sao? Nữ hầu đi theo tiểu thư Thư Mạn, khi đến biệt thự của cục trưởng Diêm thì ngay hôm đó đã bị trả về rồi.
"
"Vì thế, Thúy Lan là nữ hầu do cục trưởng Diêm đích thân sử dụng.
"
Sắc mặt Tần Hành lập tức sa sầm: "Là do ông ta đưa về từ khu trú ẩn sao?"
A Phúc rõ ràng ngẩn ra một chút, sau đó ngập ngừng một giây, nghĩ tới ngoại hình đen đúa và mập mạp của Thúy Lan, lắc đầu đáp: "Chắc là không phải.
"
Sắc mặt Tần Hành dịu đi đôi chút, ông ta trầm ngâm một lát rồi nói: "Vậy báo cho lão nhị, đây là chuyện nội bộ của cục điều tra, cứ để bọn họ tự giải quyết.
"
A Phúc nhận lệnh: "Vâng.
"
Tần Hành lại ho khẽ hai tiếng, sau đó quay người về phòng.
Một lát sau, trong phòng vang lên giọng phụ nữ dịu dàng, đầy quan tâm:
"Sao vậy?"
Tần Hành thấp giọng đáp: "Không sao, chỉ là chuyện nhỏ.
"
Người phụ nữ "ừm" một tiếng, phòng lại trở nên yên tĩnh, ánh trăng màu lam như nước, phủ khắp đại viện Tần gia.
[7 ngày]
[64:25:01]
Một đêm yên ả không có gì xảy ra.
Sáng sớm hôm sau, Khâu Đồ thức dậy, thói quen đầu tiên là liếc nhìn hai chiếc đồng hồ cát đếm ngược ở góc trái tầm mắt.
Đồng hồ đầu tiên đếm thời gian Diêm Sân yêu cầu hắn điều tra chứng cứ phạm tội của Tần gia, hiện tại còn 6 ngày.
Đồng hồ thứ hai là thời gian chế tạo Dược Tề Tai Biến, còn khoảng 57 giờ.
"Tính theo thời gian, Tần gia hẳn đã báo cáo tin tức về cái chết của Thúy Lan cho Diêm Sân rồi, đúng không?"
"Vậy thì rất nhanh sẽ thấy phản ứng của Diêm Sân thôi.
"
"Lúc đó, mình cũng sẽ biết được suy đoán của mình có đúng hay không.
"
Nghĩ đến đây, Khâu Đồ đứng dậy, rửa mặt rồi ra ngoài dùng bữa sáng.
Tần gia vì tiếp đón đội bảo vệ, đã đặc biệt thiết lập một nhà bếp nhỏ trong sân, mỗi sáng, nhà bếp nhỏ sẽ chuẩn bị sẵn đồ ăn để đội bảo vệ dùng.
Trong lúc ăn sáng, Khâu Đồ và Phương Minh ngồi cùng một bàn.
Phương Minh vừa cúi đầu ăn vừa nói giọng trầm thấp:
"Khâu Đồ, nói thật, tôi rất khâm phục cậu.
"
"Lúc mới quen cậu, cậu chỉ là một điều tra viên bình thường, hơn nữa dường như còn dính dáng đến người phụ nữ của cục trưởng, bị viện trưởng ghét bỏ.
"
"Nhưng ngay tối hôm đó, cậu đã lật ngược tình thế, chẳng những được điều lên bộ chính trị mà còn thăng chức.
"
"Lúc đó, tôi rất ngạc nhiên, cũng rất tò mò.
"
"Không ngờ chỉ trong một ngày ngắn ngủi, tình thế lại đảo chiều một lần nữa, cậu được bổ nhiệm làm đội trưởng đội bảo vệ, hộ tống tiểu thư Thư Mạn trở về Tần gia.
"
"Mặc dù không rõ các người đang bày trò kế hoạch gì, nhưng người sáng mắt đều nhận ra đây là một trận hồng môn yến.
"
"Điều tra viên cấp một của Bộ Chính Trị dẫn đầu, chỉ thiếu điều rút luôn lệnh điều tra ra.
"
"Người nào có thể tồn tại trong quan trường mà không phải là tinh anh? Ai mà không đoán ra đây là một lời tuyên bố chính trị?"
"Vì vậy, vô số ánh mắt ở thành phố Tân Giới đều đang nhìn chằm chằm vào Tần gia, vào cục trưởng, và cả vào cậu.
"
Nói đến đây, anh ta dừng lại một chút, rồi tiếp tục:
"Kết quả, tối qua cậu gặp Tần Tứ Gia, lại còn giết nữ tỳ riêng của Diêm Sân, Thúy Lan.
"
"Thực lòng tôi có chút không hiểu, rốt cuộc cậu thuộc phe nào, và đang dựng lên ván cờ gì.
"
"Cha tôi từng nói, khi gặp một người không hiểu rõ nhưng lại thấy đáng tin, cách tốt nhất là thẳng thắn với người đó.
"
"Không thì, người ta sẽ tính kế con tới chết, lại còn để con đếm tiền giúp họ.
"
"Vì vậy, tôi cũng muốn thẳng thắn với cậu một chút, tôi bị kéo vào chuyện này hoàn toàn do ngoài ý muốn, mong rằng khi cậu bày cờ thì đừng kéo tôi vào.
"
"Chỉ cần cậu không lôi tôi vào, xem như tôi nợ cậu một ân tình.
"
"Còn đám huynh đệ của cậu, A Thái, tôi thực sự rất tán thưởng, sáng nay, tôi đã sắp xếp để cậu ấy tham gia kỳ tuyển chọn của bộ đặc vụ, chắc không có vấn đề gì.
"
"Nếu cậu vượt qua khó khăn, cậu ấy sẽ trở lại bên cạnh cậu, cũng coi như tôi trả lại ân tình cho cậu.
"
"Nếu cậu gặp chuyện, tôi sẽ xem A Thái như huynh đệ của mình, hết lòng bồi dưỡng, có cậu ta ở đó, nhóm huynh đệ bên cậu cũng không đến mức mất đi người lãnh đạo mà tan rã hoàn toàn.
"
"Nhưng những chuyện sắp tới của cậu tốt nhất đừng kéo cậu ta vào, nếu không, tôi cũng không thể bảo vệ được cậu ta.
"