Cố lão nhị: “…” Niềm vui sướng vừa đến đã vụt tắt nhanh chóng!
Cố lão nhị đành ấm ức nhặt xí ngầu, ngồi ngoan ngoãn trong viện chơi xúc xắc. Hai vợ chồng Quách lão nhị chứng kiến cảnh này với vẻ mặt khó tả.
Họ chưa bao giờ nghĩ rằng Chu Vân Lan lại ủng hộ việc con mình đánh bạc!
Chu Vân Lan cười nhạt, nói: “Lão nhị nhà ta thích bài bạc, loại thói hư này không thay đổi không được, nó không học giỏi, đó chính là do người làm mẹ như ta sai. Vì vậy, sau khi đưa nó về nhà, ta bắt nó đánh bạc mỗi ngày. Chỉ khi nào nghe đến hai chữ “đánh bạc” mà buồn nôn thì ta mới cho nó dừng lại.
”
“Cho nên làm cha mẹ mà không cứng rắn thì con cái sẽ chẳng biết xấu hổ mà làm ra đủ trò. Đến lúc đó, không phải là các người muốn quản hay không, mà là người ngoài sẽ thay các người dạy dỗ chúng. Khi đó, người ngoài không quan tâm đấy là con ai, hay là cha ai cả.
”
Những lời của Chu Vân Lan đầy thâm ý, vợ chồng Quách lão nhị lập tức hiểu ra rằng nàng đang nói cho họ nghe.
Một mặt cảm thấy Chu Vân Lan quá nghiêm khắc với con mình, một mặt khác nhận ra nàng sẽ không dễ dàng tha cho Quách Vân.
Quách nhị thẩm tức giận nói: “Cố thím, ngươi rốt cuộc muốn thế nào? Chúng ta đã giúp ngươi quét dọn sạch sẽ tường vây rồi mà!
”
“Không được.
” Chu Vân Lan lạnh lùng nhìn bà ta, cười nhạo: “Giờ hối hận à? Khi Quách Vân nảy sinh những ý nghĩ đó, lẽ ra các ngươi nên chuẩn bị tâm lý để đón nhận kết quả này.
”
“May mà ta tốt bụng, giúp các ngươi dạy con. Nếu không phải ta phát hiện ra, để hắn ta lây bệnh dịch vào thôn, hại chết cả những người đưa lương thì lúc đó các ngươi chỉ còn nước chờ chết. Kết cục đó chắc chắn không phải điều mà các ngươi muốn thấy.
”
Biểu cảm của Quách lão nhị rất khó coi. Không chỉ vì bị Chu Vân Lan ép buộc, mà còn vì lỗi lầm của nhi tử quá lớn. Ông ta không thể nào quản nổi đứa con này. Chu Vân Lan nói một câu rất đúng, đó là ông ta không chỉ có một đứa con này.
“Ta hiểu rồi.
” Quách lão nhị đứng dậy, cúi người xin lỗi Chu Vân Lan: “Xin lỗi Cố thím, ta thay mặt Quách Vân xin lỗi ngươi. Ngươi muốn xử lý thế nào, ta đều chấp nhận, miễn là không làm tổn hại đến nó.
”
Nói xong, trông ông ta rất suy sụp. Quách nhị thẩm định nói gì đó nhưng đã bị Quách lão nhị kéo đi với thái độ cương quyết, không cho mình cơ hội hối hận.
Bên này, sau khi vợ chồng Quách gia rời đi, Chu Vân Lan mới bước vào phòng chứa củi, mang cho Quách Vân một chén nước: “Cha mẹ ngươi đã về rồi.
”
“Không thể nào!
” Quách Vân vừa mới kéo khăn ra khỏi miệng, chưa kịp lo vết thương ở khóe miệng liền hét lên vì không muốn tin.
Hắn ta nhìn chằm chằm Chu Vân Lan, cố tìm dấu hiệu nàng đang nói dối.
“Ngươi dám xem thường cả mạng người, ngươi nghĩ cha mẹ ngươi cũng như ngươi, không biết đúng sai sao?” Chu Vân Lan cười lạnh hỏi lại.
Quách Vân chột dạ né tránh ánh mắt.
“Thẩm, thẩm muốn như thế nào mới buông tha cho ta?” Quách Vân nhìn thoáng qua canh giờ, cố gắng kiềm chế sự lo lắng. Hắn ta biết rõ rằng hôm nay đã có hẹn với phú thương để sắp xếp việc giao lương. Nếu không hoàn thành thì hắn ta sẽ mất chức quản sự vào tay kẻ khác.
“Ngươi không cần biết.
”
Chu Vân Lan nhìn hắn đầy thâm ý, không đưa ra câu trả lời cụ thể, khiến Quách Vân bị tra tấn tinh thần trong ba ngày liền.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!