Xuyên Thư Tôi Thay Vai Ác Nuôi Dưỡng Nhi Tử

Xuyên Thư Tôi Thay Vai Ác Nuôi Dưỡng Nhi Tử

Cập nhật: 25/09/2024
Tác giả: Mộc Chu Hành
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 27
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Hiện Đại
Nữ Phụ
Xuyên Sách
     
     

Dưới lầu, vẻ mặt thím Trương nghi hoặc, hoài nghi ký ức chính mình xảy ra vấn đề.

Giờ phút này Thẩm Nguyệt cảm thấy vô cùng may mắn khi đã đem bánh kem lên lầu hai, bằng không hiện tại cô không biết nên nói thế nào.

Sinh nhật con mình lại không nhớ rõ. Thêm một người biết, liền xấu hổ thêm.

Muốn giữ mặt mũi Thẩm Nguyệt ra vẻ biểu tình mà “Nga” một tiếng, thập phần chột dạ: “Thực xin lỗi thím Trương, tôi vừa mới trở về đói bụng nên đã ăn, như vậy đi để tôi mua một cái mới”

Lời nói dối liền tới.

Thím Trương sửng sốt, hoàn toàn không nghĩ tới khả năng này.

Bất quá còn kinh ngạc hơn là phu nhân nói xin lỗi với mình.

Dựa theo sự hiểu biết của mình đối với phu nhân, liền tính phu nhân làm đi, hiện tại cũng nên thẹn quá hóa giận, thuận tiện ghét bỏ hai câu thế mới đúng chứ.

Phản ứng hiện tại liền rất khác thường.

Bất quá mình chỉ là bảo mẫu, cũng không cần phải suy tư nhiều. Cuối cùng vẫn dựa theo biện pháp Thẩm Nguyệt.

Chờ thím Trương trở lại phòng bếp, Thẩm Nguyệt lúc này mới thở dài nhẹ nhõm, xoay người chạy lên lầu, định đem bánh kem xuống, kết quả rỗng tuếch, bánh kem không thấy đâu.

Đôi mắt Thẩm Nguyệt nhìn tới một bên rồi đi vài bước tới.

Cửa phòng mỗ tiểu hài tử đóng nhẹ, còn chưa có đóng kín.

Thẩm Nguyệt: “Sách…… tiểu hài tử này”

Khóe miệng cô lại không nhịn được cười nhẹ một cái.

Tiểu ác ma còn nhỏ, tâm tư thật ra không xấu, quan trọng nhất chính là đối cô cũng bao dung, ngày sau cô sẽ giáo dục hài tử tự tin hơn.

Tuy rằng tính tình lạnh lùng, nhưng không quan hệ, cô có thể dạy.

Cửa phòng Yến Chiêu thoáng mở ra, nhìn thân ảnh nào đó dần dần đi xa, ánh mắt mới dần dần thu hồi.

Cửa phòng khép lại, nhìn bánh kem cùng mì trên bàn, khóe miệng hơi nhếch lên, trừ bỏ mẹ hắn, hắn nghĩ không ra trong biệt thự này còn có ai có thể làm ra bán cùng mì kém như vậy.

Nhưng tiểu hài tử nào đó vẫn ngoan ngoãn bưng chén mì kia lên ăn, bỗng dưng hắn dừng lại, nhớ tới tình cảnh trước kia mẹ luôn nấu cơm cho hắn ăn.

Đến khi thím Trương làm cơm chiều, Yến Chiêu đã ăn mì no. Thím Trương lên lầu gọi xuống ăn cơm chỉ thấy một cái chén không, trong chén thoạt nhìn còn không cái gì.

Ánh mắt thím Trương nghi hoặc, Yến Chiêu lần đầu tiên cảm thấy ngại ngùng.

Kỳ thật chén mì kia không thể ăn, nhưng khẳng định là hắn quá đói bụng, mới có thể ăn sạch sẽ như vậy.

Thím Trương xoa xoa đầu hắn: “Chiêu Chiêu lần sau muốn ăn cái gì kêu thím làm cho, đồ ăn lạnh không thể ăn được, sẽ tiêu chảy”

Thím Trương tưởng rằng Yến Chiêu ăn đồ trong tủ lạnh.

Yến Chiêu không thèm để ý gật gật đầu, kỳ thật hắn có thể cảm giác được chỉ số thông minh của chính mình vượt xa so với hài tử cùng tuổi, nên hắn căn bản sẽ không phạm loại sai này.

Thím Trương cầm chén đang chuẩn bị ra cửa, Yến Chiêu bỗng nhiên lại lôi kéo vạt áo của bà: “Chờ một chút thím Trương, phiền người giúp con đem cái bánh kem này để vào tủ lạnh đi, con hiện tại không đói bụng, lát sẽ ăn sau”

Kỳ thật hắn nhìn liền biết cái bánh này chỉ tùy tiện mua bên ngoài nên căn bản hắn không muốn ăn, bất quá đem nó đặt ở tủ lạnh, mẹ hắn khẳng định có thể thấy, thấy hắn là một tiểu hài tử hiểu chuyện, còn không đau lòng được sao?

Yến Chiêu ngẫm lại sách hôm qua mình xem 《 thương mẹ như thế nào》 cùng 《tâm lý học về quan hệ với người thân》, hắn cảm thấy càng ngày càng làm như vậy là đúng.

Hắn đẩy thím Trương cho bà nhanh đi ra ngoài, bỏ qua ánh mắt kinh ngạc của thím Trương.

Bà mua bánh kem cho cháu mình làm sao bây giờ lại trong phòng tiểu thiếu gia vậy?

Một cái bánh kem nhỏ mà thôi, ăn thì thôi, bà cũng không so đo. Vấn đề là tiểu thiếu gia không thích ăn bánh ngọt mà.

Nhưng hôm nay sao tiểu thiếu gia lại thích bánh ngọt?

Thời điểm buổi tối ăn cơm, Thẩm Nguyệt không thấy Yến Chiêu, Yến Tầm cũng không trở về, chắc hắn đang ở công ty tăng ca.

Toàn bộ biệt thự rộng lớn, chỉ có mình cô dùng bốn món với canh, tay nghề nấu cơm của thím Trương thực không tồi, cô ăn rất thỏa mãn.

Cơm nước xong trở lại phòng, đầu tiên là thu thập lại đồ của nguyên chủ, bày biệt lại đồ của mình thích. Tủ quần áo hiện tại chỉ có một vài bộ mặc được, mỹ phẩm dưỡng da phần lớn là loại bình thường cô không hay dùng.

Nếu tính toán ở lại lâu dài, đầu tiên phải mua quần áo mỹ phẩm mới nhưng cô không có tiền.

Thẩm Nguyệt tức giận nhấp môi dưới, nếu không phải ở Yến gia, cô sẽ nhanh chóng kiếm tiền.

Bỗng nhiên, cô nghĩ đến cái gì đó ánh mắt sáng lên.

Không đúng a, cô không có tiền, Yến Tầm có a!

Tốt xấu gì cũng là tổng tài, chẳng lẽ không có tiền cho vợ mình mua mỹ phẩm hay sao?

Quyết định chính là hắn!

Thẩm Nguyệt ngồi xuống trước bàn trang điểm, liệt kê các loại mỹ phẩm dưỡng da cần thiết, sau đó chụp một bức ảnh.

Cầm điện thoại nữa ngày, cô đổi ghi chú Yến Tầm thành “Yến rùa đen” rồi gửi tin nhắn cho hắn.

【sy】: Buổi tối hảo Yến tổng ~

Không bao lâu, đối phương liền phản hồi.

【 Yến rùa đen 】:?? Có việc?

Tin nhắn trả lời phi thường lạnh nhạt, đúng kiểu tổng tài bá đạo, nhưng cô nhìn chằm chằm ghi chú Yến rùa đen này, Thẩm Nguyệt thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Mẹ nó thật mắc cười mà!

Bất quá, cô đang muốn hố người.

Thẩm Nguyệt cũng không trả lời nhiều, liền nhanh tay chụp một bức ảnh gửi đi.

【 Yến rùa đen 】:?

【sy】: Yến tổng, đây là vợ ngươi muốn mỹ phẩm dưỡng da ~

Yến Tầm nhìn danh sách kia vài giây, mày nhăn lại, tựa hồ không thể tin được, nữ nhân này liền vì mấy loại mỹ phẩm dưỡng da mà nhắn tin hắn.

Hắn không rảnh là cùng cô nhắn tin vì loại chuyện này.

Hắn không hiểu liền hỏi.

【 Yến rùa đen 】:…… Thì sao?

【sy】: Chê ít? Tôi biết Yến tổng không phải người keo kiệt. Như vầy đi, nếu Yến tổng chê ít, trừ bỏ các loại trên, anh có thể mua thêm các loại dù sao tôi cũng rảnh có thể thử từng cái một.

Thử hỏi trên thế giới này có nữ nhân nào sẽ ngại có nhiều mỹ phẩm dưỡng da đâu?

Yến Tầm ngồi trước bàn làm việc ấn ấn huyệt Thái Dương, hắn không phải có ý này.

Hắn nhất thời không phản ứng kịp, Thẩm Nguyệt cố ý đối nghịch tới cùng với hắn, làm hiệu suất công việc của hắn giảm xuống

A! Yến Tầm cười lạnh một tiếng, nếu mỹ phẩm dưỡng da này hắn không mua cho cô.

Hôm nay không thỏa mãn yêu cầu của cô, khẳng định ngày mai nữ nhân này sẽ mượn cơ hội để làm chuyện xấu, mất nhiều hơn được, hai ngày nay cô xác thật an phận không ít, cũng nên khen thưởng một chút.

Bất quá cô muốn dùng loại việc nhỏ này để gây thêm phiền toái cho hắn thì sai lầm rồi.

Yến Tầm mở điện thoại ra tìm trợ lý, gửi một tin nhắn.

【 Yến 】: Cậu dựa theo danh sách này mua, sẵn tiện chọn thêm vài món mỹ phẩm dưỡng da nữa, sau đó đem trực tiếp đưa đến biệt thự phía nam.

【 Tiểu Phương 】: Dạ Yến tổng

Cậu làm trợ lý cho Yến Tầm đã ba năm, đây vẫn là lần đầu tiên mua mỹ phẩm dưỡng da cho phu nhân, cảm giác Tiểu Phương có chút vi diệu, hơn nữa hắn là một thẳng nam, sao biết được các loại mỹ phẩm này, đành phải đem danh sách nhờ bạn gái mình mua.

Bạn gái hắn tức khắc vui sướng: “Phương Phương anh thật tốt quá! Đều là mua cho em sao?”

Tiểu Phương có chút xấu hổ: “Không phải, đây là Yến tổng muốn mua cho vợ của ngài, anh muốn hỏi em một chút mấy loại này ở đâu bán?”

“A? Em còn tưởng rằng anh mua cho em chứ, hại em cao hứng một hồi”

Đầu óc Tiểu Phương giật mình một cái: “Nếu em thích, ngày mai anh liền mua cho em. Hôm nay anh lo hoàn thành nhiệm vụ, cho nên cũng không nhớ ra nhiều như vậy.

“Lần sau anh mua cho em một bộ. Nơi này có rất nhiều nhãn hiệu từ nước ngoài, em nhớ rõ có cửa hàng ở gần công ty của anh, anh có thể đi xem. Ô ô ô, em quá hâm mộ vợ của Yến tổng, cô ấy là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới”

Tiểu Phương nói: “Tiểu Khiết, anh nhất định sẽ cố kiếm tiền, mua nguyên một bộ cho em”

Bạn gái hắn lập tức nói: “Được rồi được rồi ~ anh làm việc đi, nhớ chú ý nghỉ ngơi tốt, thay vì mua mỹ phẩm dưỡng da đắt tiền, anh giành thời gian cho em còn tốt hơn đó”

“Ân, cuối tuần này chúng ta cùng đi buổi hòa nhạc, anh đã mua vé”

Tắt điện thoại, trợ lý Phương lại nhìn danh sách kia, tâm tình liền càng quỷ dị.

Tiểu khiết nói Yến phu nhân là nữ nhân hạnh phúc nhất trên đời này, thật sao?

Cẩn thận ngẫm lại, hai ngày nay Yến tổng hỏi tình hình về phu nhân hình như nhiều hơn so với trước kia, chẳng lẽ vị Yến phu nhân này một lần nữa được sủng ái sao?

Chờ Tiểu Phương mua xong các thứ, đưa đến biệt thự Yến gia ở thành Nam, đã là 9 giờ tối.

Vị nữ nhân Thẩm Nguyệt hạnh phúc nhất trên thế giới trong truyền thuyết kia đang ăn mặc một bộ đồ ngủ màu trắng, phối hợp tóc dài màu xanh, đang trong hoa viên đi dạo như nữ quỷ.

Bất quá diện mạo rất kinh diễm, nhìn hắn mang mỹ phẩm dưỡng da cùng đồ trang điểm đến, nháy mắt độ hảo cảm của cô đối với hắn cao lên.

“Tiểu tử tốt, có tiền đồ.

Tiểu Phương đi dạo cả con phố để mua vài món mỹ phẩm dưỡng da, cư nhiên được khen mà còn có điểm hảo cảm, hắn cảm thấy thật quỷ dị, trời mới biết là chuyện như thế nào.

Trở lại công ty, Yến tổng còn chưa về, hắn vội đi lên báo công việc.

Yến Tầm xua xua tay: “Loại chuyện nhàm chán này về sau không cần báo cáo”

Tiểu Phương: “Dạ, Yến tổng”

Theo thái độ này của Yến tổng, quan hệ gia đình chắc là không tốt.

Thẩm Nguyệt lấy được đồ như mong muốn, bực bội trong lòng cuối cùng cũng giảm bớt phân nữa, chuẩn bị đi tắm để dưỡng da.

(Tác giả có lời muốn nói: Chúc mừng Yến tổng mất đi một cơ hội trân quý mua lễ vật tặng lão bà ~ pháo hoa chúc mừng ~)